Tính cả cái tên Thiên Thần kia thì cô ta đã gặp đến hai tu sĩ Linh Giới rồi! Điều này rõ ràng rất bất thường!
Thiên Đạo thời này xuất hiện vài điểm thiếu sót nên Tiên Lộ không mở!
Mấy lão quái vật Độ Kiếp đỉnh phong và cường giả của vài đại Thần Tộc đang tranh đấu, lấy thiên địa làm bàn cờ, lấy chúng sinh trong thiên hạ làm quân cờ, mơ tưởng chỉ cần làm vậy sẽ có thể mở lại Tiên Lộ…
Ngay lúc này, bất kỳ tu sĩ Linh Giới nào dám tới đây thì chẳng khác nào đang muốn khiêu khích mấy lão quái vật đó, cảm thấy sống đủ rồi nên mới đi tìm đường chết!
Năm xưa, sư phụ của cô ta chỉ mới gửi một tia thần hồn đến đây thôi cũng đã bị lão quái vật Độ Kiếp đỉnh phong cảnh cáo, suýt chút nữa liên lụy đến cả môn phái!
…
Ở một nơi khác.
Nhóm người của Minh Kiếm Môn và cường giả nước Oa đã quyết đoán lui sang một bên, lựa chọn né tránh, không muốn đối đầu với người phụ nữ có lai lịch bí ẩn kia.
Gia Cát Minh Kiếm chịu đựng cơn đau dữ dội, nối lại cánh tay, rồi căm phẫn nhìn Đường Vân, hạ giọng nói nhỏ:
“Chẳng lẽ chúng ta cứ bỏ qua cho con khốn đó như vậy sao?”
“Không bỏ qua thì biết làm sao.” Kuroto Ichiro thản nhiên đáp.
Gia Cát Minh Kiếm im lặng, nhưng nắm tay phải đã siết chặt cho thấy anh ta vô cùng uất ức! Với thân phận của anh ta, bị chặt đứt cánh tay trước mặt bao người thế này, nếu không trả thù được, sau này còn mặt mũi nào mà sống?
“Nhẫn nhịn một chút mới có thể làm nên chuyện lớn!” Kuroto Ichiro liếc nhìn Gia Cát Minh Kiếm, nói tiếp: “Người phụ nữ kia chỉ cần dùng ánh mắt đã chặt đứt được cánh tay anh, chắc hẳn cô ta tinh thông thuật đồng tử! Đợi sau khi vào bí cảnh Tây Hải, chúng ta dò xét được thực lực thật sự của cô ta rồi tính, dù sao giờ cũng chưa phải lúc ra tay!”
“Tôi biết rồi!” Gia Cát Minh Kiếm thở dài một hơi.
Đúng lúc này, Kuroto Ichiro lại chuyển ánh mắt về phía đám đông, khóe miệng nhếch lên: “Nhưng chúng ta vẫn có thể nghĩ cách xả giận trước!!!”
Gia Cát Minh Kiếm sững người, sau đó nhìn theo ánh mắt của Kuroto Ichiro. Khi thấy thấy nhóm võ giả Đại Hạ đang tụ tập ở phía trước, anh ta đã lập tức hiểu ý của Kuroto Ichiro!
Tuy Gia Cát Minh Kiếm cũng mang dòng máu Đại Hạ, nhưng anh ta đã sớm không coi mình là người Đại Hạ, sống chết của võ giả Đại Hạ chẳng liên quan gì đến anh ta!
…
Lúc này, nhóm các võ giả Đại Hạ cũng nhận thấy Kuroto Ichiro đang dẫn một đám võ sĩ nước Oa tiến lại chỗ bọn họ, vẻ mặt rất nham hiểm.
“Mọi chuyện có vẻ không được ổn lắm, mọi người phải cẩn thận!” Một cường giả Võ Hồn Cảnh trầm giọng nhắc nhở.
Các võ giả Đại Hạ khác lập tức cảnh giác, nhìn chằm chằm Kuroto Ichiro đang tiến tới.
“Mọi người trông có vẻ căng thẳng nhỉ, trán ai nấy đều đổ mồ hôi kìa!” Kuroto Ichiro dẫn người đến gần, mỉm cười nói.
“Thần Tử không cần lo lắng cho bọn tôi!”
“Bí cảnh Tây Hải sắp mở, đương nhiên mọi người sẽ có hơi kích động! Đổ chút mồ hôi cũng là chuyện bình thường!” Cường giả Võ Hồn Cảnh bước ra khỏi đám đông, cười cười đáp.
Vị cường giả này biết Kuroto Ichiro không có ý tốt, nên lúc này phải có người đứng ra ứng phó, nếu không sẽ chỉ tạo cơ hội cho tên Thần Tử chết bầm này ra tay hãm hại bọn họ!
Nhưng ngay sau đó.
Kuroto Ichiro đột nhiên rút trường đao bên hông ra.
“Xoẹt!”
Một tia đao quang lóe lên, Kuroto Ichiro lập tức chém vị cường giả Võ Hồn Cảnh kia làm đôi, máu tươi chảy lênh láng.
“Ông Lý!”
“Ông Lý!”
“Ông Lý!”
Các võ giả Đại Hạ chứng kiến cảnh này đều đau đớn gào lớn.
Một võ giả trung niên có thực lực Tông Sư Cảnh nhìn Kuroto Ichiro, phẫn nộ nói: “Chúng tôi không hề chọc gì đến cậu, cậu đến gần, ông Lý cũng tươi cười đón tiếp, tại sao cậu lại giết ông ấy?”
“Có gan thì bước ra đây nói chuyện đàng hoàng với tôi.” Kuroto Ichiro thản nhiên nói.
“Bước ra thì bước ra!” Vị võ giả trung niên có thực lực Tông Sư Cảnh bất chấp lời can ngăn của mọi người, nghiến răng bước ra đứng trước mặt đối phương.
“Phụt!”
Đao quang lại lóe lên, đầu võ giả kia cũng lìa khỏi cổ.
Nhìn thi thể của võ giả trung niên từ từ đổ xuống, máu tươi nóng hổi chảy lênh láng, tất cả các võ giả Đại Hạ đều đỏ hoe mắt, siết chặt nắm đấm, thở hổn hển!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất