“Sát sát sát~”
Ánh mắt của vô số người trong sân đều đồng loạt dời về phía người vừa đến.
Sau khi nhìn thấy người đó, tất cả đồng loạt co rút đồng tử, kinh ngạc thốt lên:
“Là hắn!”
“Là Lâm Phong!”
“Chính là người từng tuyên bố rằng, nơi nào có hắn, nơi đó lấy Hạ làm tôn!”
“Vãi thật! Đỉnh rồi! Đúng lúc này, Lâm Phong lại đến! Chuyện này có vẻ càng lúc càng thú vị rồi!”
...
“Lâm đại nhân!”
Vô số võ giả Đại Hạ hai mắt đỏ bừng, đồng loạt phát ra tiếng hô chấn động cả trời đất.
Lý Dương và Lý Như lặng lẽ nhìn Lâm Phong, muốn nói gì đó nhưng lại chẳng thể thốt nên lời, trong lòng chỉ cảm thấy một luồng uất khí khó trút ra.
Cùng lúc đó, Kim Myeong, Kim Yeong, Jeon In Hyeon, Kim So Ah của nước H;
Park Inbo của Vũ Trụ Quốc;
Giáo hoàng Thiên Chủ Giáo, Thần Tử Sabia, Gia Cát Minh Kiếm, đại lâu chủ Phong Vân Lâu, Lý Tiểu Khả, và thậm chí cô gái áo trắng Đường Vân, tất cả đều đổ dồn ánh mắt về phía Lâm Phong!
Trong bóng tối, vài lão quái vật cũng từ từ mở mắt!
“Người này chính là Lâm Phong?”
Ánh mắt bình thản của Đường Vân khẽ dao động.
“Đúng vậy! Chính là Lâm Phong!”
Tô Vũ Tình nhỏ giộng trả lời.
Không hiểu vì sao, khi thấy Lâm Phong xuất hiện vào thời điểm này, cô ta lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều!
“Diện mạo cũng khá, nhưng thực lực có vẻ tầm thường, hy vọng lát nữa anh ta sẽ làm tôi thay đổi cách nhìn!”
Đường Vân buông một câu nhận xét.
Tất nhiên sự hứng thú của cô ta với Lâm Phong không phải vì Tô Vũ Tình, mà là vì Thiên Thần!
Cô ta đã nghe từ Tô Vũ Tình rằng, sau cuộc quyết đấu với Lâm Phong, Thiên Thần đã mất tích!
Nói cách khác, Thiên Thần rất có thể đã bại dưới tay Lâm Phong và bị giết chết!
Nếu điều này là thật, thì người đàn ông trước mắt có chút bản lĩnh…
Nhưng chỉ là một chút mà thôi…
Như đã nói, trong mắt cô ta, những người trong sân đều là rác rưởi!
Dù Lâm Phong có giết Thiên Thần, thì cũng chỉ là “một đống rác lớn hơn” mà thôi!
Giữa tiếng hô vang của đám đông, Lâm Phong dẫn theo Trần Sơn và Diệp Thiên Tâm tiến vào hiện trường.
Anh thản nhiên nhìn nhìn quanh, khóe miệng dần nhếch lên một nụ cười tà mị…
“Lâm Phong! Cuối cùng mày cũng chịu xuất hiện! Tưởng mày trốn chui trốn lủi, không dám ló mặt ra rồi chứ!”
Lúc này, một Thần Nhẫn của nước Oa lạnh lùng lên tiếng.
“Tôi nhớ anh! Khi tôi càn quét nước Oa, anh trốn sau một thùng rác, run rẩy nhìn tôi từ xa, không dám tiến lên! Nhờ vậy mà anh may mắn sống sót!”
Lâm Phong thản nhiên nói.
“Mày…”
Thần nhẫn nước Oa nghe vậy, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.
Năm đó, vô số Thần Nhẫn, Thần Huyễn Sư, Thần Chú Sư liên thủ đối phó Lâm Phong, kết quả bị một mình Lâm Phong quét sạch!
Hắn ta vốn làm lực lượng dự bị, nhưng vì Lâm Phong quá mạnh nên hắn ta sợ hãi trốn đi!
Đây là nỗi nhục lớn nhất trong đời hắn ta, trái tim võ đạo cũng vì thế mà nhuốm bụi!
Lần này, hắn ta đi theo Kuroto Ichiro đến đây, chính là để hóa giải chấp niệm trong lòng!
“A a a! Lâm Phong, hôm nay Thần Tử nước ta áp trận, ta không còn sợ ngươi nữa!”
Thần Nhẫn nước Oa gào lên giận dữ, rút thanh đao bên hông, thi triển bước chân ma quỷ lao tới trước mặt Lâm Phong giống như tia chớp, vung mạnh đao chém xuống!
“Ô nê oạt, sát chi trảm.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất