Con ngươi Lý Dương co nhỏ, tay vội bắt ấn, sấm chớp chợt loé, tạo thành một hàng rào sét màu tím chắn ngay trước người.
Đây là lôi pháp phòng ngự của đạo môn - Ngự Lôi Bình!
Nhưng ngay sau đó…
"Rắc!"
Lưỡi thương dễ dàng chọc thủng Ngự Lôi Bình, sau đó chém bay Lý Dương ra ngoài, cả người anh ta đập mạnh xuống đất, miệng phun ra một ngụm máu lớn!
"Đạo tử!"
"Đạo tử!"
"Sư huynh!"
Thấy vậy, đông đảo võ giả Đại Hạ lo lắng hô to gọi nhỏ. Lý Như lập tức xông lên trước, đỡ Lý Dương đứng dậy, nước mắt cũng tràn ra khỏi khoé mi.
Ngoại trừ Lâm Phong, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy một người có thể đánh bại sư huynh của mình chỉ trong một đòn.
"Hồng hộc…" Lý Dương lau đi vết máu đọng ở khoé môi, hơi thở dồn dập.
Quá mạnh!
Không hổ là con trai Thần linh, thực lực của Kuroto Ichiro thật sự quá kinh khủng. Trước giờ, anh ta chỉ từng cảm nhận được thứ áp lực nặng nề không gì sánh nổi này khi đối mặt với Lâm Phong thôi!
Nói cách khác, rất có thể Kuroto Ichiro mạnh không thua kém gì Lâm Phong!
"Năm đầu tiên ta chào đời đã từng đấu một trận với Lôi Vân Tử, Chưởng giáo đời thứ mười tám của đạo môn chúng mày. Tới Lôi Vân Tử còn không phải đối thủ của ta mà hai tên tiểu bối đạo môn chúng mày cũng dám tới trước mặt ta huênh hoang khoác lác hả?" Kuroto Ichiro châm chọc nói.
"Lôi Vân tổ sư bị thương là do anh làm ư?" Giọng Lý Dương khàn đặc, cả người không rét mà run.
Lôi Vân Tử không chỉ là Chưởng giáo đời thứ mười tám của đạo môn, mà còn là thiên tài danh tiếng lẫy lừng của đạo môn cách đây ba trăm năm!
Nhưng có một lần, sau khi ra ngoài lịch lãm trở về, đan điền ông ấy bị phá hủy, cơ thể cũng bị trọng thương. Từ đó trở đi ông ấy như rớt xuống vực sâu, không gượng dậy nổi, cuối cùng chết trong tăm tối.
Mãi đến khi Lôi Vân Tử tổ sư tọa hóa, các đệ tử vẫn không biết rốt cuộc ông ấy đã gặp phải chuyện gì!
Giờ ngẫm lại, chắc hẳn là do bại trận dưới tay Kuroto Ichiro!
Lúc này, những người khác chợt thấy ớn lạnh cả sống lưng, Chưởng giáo đời thứ mười tám của đạo môn… đó là nhân vật đã sống cách đây cả mấy trăm năm trở về trước!
Nói cách khác tuy bề ngoài của Kuroto Ichiro rất trẻ, nhưng trên thực tế lại là một lão quái vật đã sống rất lâu!
"Làm gì có chuyện chỉ bị đánh cho trọng thương. Năm đó sau khi làm nhục hắn, ta cố tình tha cho hắn một mạng, bởi có đôi khi sống sót còn đau khổ hơn là chết. Và hôm nay, ta cũng muốn mày sống không bằng chết! Đây chính là cái giá mày phải trả vì đã dám huênh hoang trước mặt ta."
Kuroto Ichiro lạnh lùng phất tay ra hiệu.
Một đám võ giả nước Oa với vóc người thấp bé lập tức hiểu ý, vừa nhe răng cười bỉ ổi vừa tiến về phía Lý Như!
"Mấy… Mấy người tính làm gì?" Lý Như sợ đến nỗi mặt mày tái nhợt.
Kỳ thật cô ta cũng là một võ giả có thực lực, nhưng ở trước mặt Ichiro thì nói thật chẳng khá hơn con kiến là bao.
"Em hỏi tụi này muốn làm gì hả? Cách thời điểm bí cảnh Tây Hải mở ra còn chừng một tiếng nữa, trong lúc đó mười mấy người tui anh sẽ chơi đùa với cô em một chút nha. Đừng sợ, cô em càng sợ, tụi anh càng hưng phấn đấy." Mười mấy tên võ giả nước Oa nhoẻn miệng cười dâm tà.
"Ầm!"
Lý Dương cố nén cơn đau xuống, đánh ra một Chưởng Tâm Lôi, nhưng lại bị chúng dễ dàng phá giải, hơn nữa phản lực còn khiến vết thương trên người nặng thêm, gần như không đứng dậy nổi!
Mười mấy tên võ giả nước Oa này có thể trở thành tâm phúc của Thần tử thì sao có thể là kẻ yếu chứ?
Giờ phút này, trên mặt Lý Dương và Lý Như lộ rõ vẻ tuyệt vọng. Sắc mặt đông đảo võ giả Đại Hạ cũng tái nhợt, cảm giác bất lực tột độ như nhấn chìm tâm trí của họ.
Trong mắt họ hiện tại, Kuroto Ichiro là vô địch, là bất bại, họ không có cách nào chống cự, dù liều cả mạng cũng không thể.
"Cô em ngoan nhé, tụi anh tới liền đây." Mười mấy tên võ giả nước Oa chầm chậm áp sát lại gần, cười nham nhở nói.
Thậm chí có tên đã cởi cả áo, để lộ nửa thân trên trần trụi. Tuy xung quanh có rất nhiều người vây xem, nhưng bọn chúng chẳng hề bận tâm, trái lại càng thêm hào hứng, phấn khích, máu trong người cũng sôi trào…
Thấy vậy, Lý Như âm thầm vận công, chuẩn bị bất chấp tất cả phản kháng. Dù có chết, cô ta cũng sẽ không để đám người đó chà đạp mình!
Nhưng mà…
Lý Như rưng rưng nhìn thoáng qua sư huynh đang bị thương nặng, có vẻ Lý Dương đã nhận ra ý đồ của sư muội, trái tim chợt nhói lên như bị bóp chặt.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất