Bạo Quân Tối Nay Muốn Thị Tẩm - Tần Phong Hi (FULL)

 

“Ha! Ngươi biết ta là ai không? Một trong bốn thị vệ của cung Cửu Tiêu! Ngươi chỉ là một thị nữ, cho dù ta có giết ngươi cũng là chuyện bình thường!” 

“Thế à?” 

“Tuyết, thôi đi, đừng làm loạn nữa.” Nguyệt Vệ đại nhân đi tới, vươn tay muốn kéo Tuyết Vệ lại. 

Tuyết Vệ hất tay đối phương, nàng ta bỗng nhiên cau mày, hết nhìn Tần Phong Hi rồi lại nhìn sang Nguyệt Vệ, nàng ta nghiến răng nghiến lợi: “Áo choàng trên người nàng ta là áo choàng của ngươi! Nguyệt, chẳng phải ngươi vẫn luôn có thói ở sạch sao?” Vừa dứt lời, nàng ta ra tay nhanh như chớp, giật tấm áo choàng trên người Tần Phong Hi xuống, ném nó xuống đất rồi dùng chân giẫm lên, chiếc áo choàng trắng như tuyết lập tức dính đầy dấu giày. 

Ưng vỗ trán, lắc đầu không nói nên lời. Trần Thập đứng đó cũng không biết phải nói gì, chỉ có thể chôn chân tại chỗ, lo lắng nhìn Tần Phong Hi. 

“Ngươi từ đâu tới?” Tuyết Vệ chỉ tay vào mũi Tần Phong Hi: “Ngươi không những vô lễ với chủ nhân mà còn dám dụ dỗ Nguyệt Vệ, đúng là gan to bằng trời!” 

Được lắm, hiện tại nàng ta lại gán cho nàng thêm một tội danh nữa? Hình như nàng và Nguyệt Vệ đại nhân nói chuyện với nhau chưa được quá hai câu, dụ dỗ ở đâu ra? 

Nhưng nàng vẫn chưa nói được thêm gì, thì Tuyết Vệ nhìn thấy rõ bộ quần áo của nàng đã vội vàng lùi lại như gặp ma. Nguyệt Vệ ngơ ngác nhìn cánh tay mịn màng, đối chân trắng trẻo thon dài và rắn chắc của đối phương, hít sâu một hơi: “Con ti tiện này, ngươi dám ăn mặc như thế kia... Ngươi muốn làm gì hả?” 

Tần Phong Hi nhìn bộ quần áo mình đang mặc, ở thời hiện đại, trang phục này đã là kín đáo bảo thủ lắm rồi. Khi nàng đến đến đây này, những người đàn ông nàng gặp còn chẳng nói gì, chỉ có một người phụ nữ lại mắng nàng là con ti tiện. Uổng công trước khi đến Phá Vực, nàng còn cảm thấy tò mò với người phụ nữ duy nhất trong Tứ Vệ, tưởng rằng đối phương là nữ trung hào kiệt, cũng là một người con gái hào sảng, biết đâu nàng còn có thể kết được người bạn đầu tiên kể từ khi đến thế giới này. Không ngờ rằng vị Tuyết Vệ này lại là nhân vật như vậy. 

Nàng ta cũng không phải người thực sự tuân theo quy củ mà chỉ là cái mã bên ngoài thôi, vì ánh mắt nàng ta nhìn Lệ Tử Mặc hoàn toàn chứa đầy tình yêu, sự chua ngoa của nàng ta cũng xuất phát từ lòng ghen tị của một người phụ nữ. 

“Ghen tuông quá mức có thể khiến mỹ nhân trở nên xấu xí đấy, ngươi có biết không?” Tần Phong Hi nói. Tuyết Vệ này cũng coi như may mắn, gặp được một Tần Phong Hi của hiện tại chỉ muốn thay đổi cuộc sống ở kiếp trước, muốn giả ngốc làm nũng, sống một cuộc đời khác, chứ nếu như với tính cách trước đây của nàng, ngay lần đầu tiên bị Tuyết Vệ chỉ tay vào mặt, Tần Phong Hi đã phế tay đối phương rồi! 

Lúc này nàng chỉ không muốn vạch trần bản thân, dù sao cỗ máy giết người Lệ Tử Mặc kia vẫn đang nghi ngờ nàng, chỉ sợ Tần Phong Hi để lộ bản thân là hắn sẽ ra tay 

ngay. 

Trong số tất cả những người nàng đã gặp đến giờ, ngoại trừ Lệ Tử Mặc, nàng không thèm để tâm đến ai hết. Nhưng nếu phải đối mặt với Lệ Tử Mặc, Tần Phong Hi không tự tin bản thân sẽ nắm chắc phần thắng, mà nàng cũng không muốn bị trói chân ở nơi này, làm thị nữ bên cạnh hắn. 

Nhưng sự nhún nhường của Tần Phong Hi, ở trong mắt Tuyết Vệ lại là không thể tha thứ. 

“Ngươi nói cái gì? Ngươi có gan lặp lại lần nữa xem! Ngươi nói ai ghen tị? Ngươi chửi ai xấu xí?” 

Tần Phong Hi nhàm chán ngáp một cái, quay sang nói với Ưng: “Nàng ta không sắp xếp chỗ ở, không tìm quần áo cho ta, còn ai làm ra được việc này nữa? Nếu không 

có ai thì thôi, ta đành đi vậy.” Nàng nhìn thấy rõ ràng tên Ưng khốn kiếp này đang cười mình, thế này là muốn Tuyết Vệ bắt nạt nàng, coi như trò vui đúng không? 

Xin lỗi, nàng không rảnh nhé. 

Đúng là Ưng muốn hóng chuyện thật, nhưng thấy Tần Phong Hi không có ý định muốn đáp lại Tuyết Vệ, hắn ta chỉ nhún vai nói: “Việc này ta không giúp ngươi được, ta ở điện nhất trọng, Tuyết ở điện nhị trọng, nhưng những công việc ở điện tam trọng của chủ nhân đều do Tuyết phụ trách.” 

“Tuyết, đừng gây rối nữa, mau dẫn nàng ta đi đi, đây là mệnh lệnh của chủ nhân.” Nguyệt thờ ơ nói. 

Bọn họ dường như đã quen với cái tính khí này của Tuyết Vệ. Vừa rồi họ thậm chí còn không có ý định ngăn cản, vì có lẽ họ cảm thấy địa vị của Tần Phong Hi không đáng để họ ra tay bảo vệ, cứ để cho Tuyết xả giận cũng được. 

Ngay cả Ưng quen biết Tần Phong Hi mấy ngày qua cũng có suy nghĩ như vậy. 

Một tia sáng lạnh lẽo lại lóe lên trong mắt Tần Phong Hi 

Họ không hề coi nàng là một phần của nơi này, mà thực sự đối xử với nàng như một thị nữ, cùng lắm thì chỉ là một thị nữ có phần đặc biệt hơn! 

Cảm giác này không dễ chịu chút nào. 

Mấy hôm trước chỉ có vài người bọn họ nên nàng vẫn cảm thấy ổn, nhưng giờ đây, khi nàng đã tới đây rồi, Tần Phong Hi cực kỳ không vui. 

Mà nếu nàng đã khó chịu thì tất nhiên muốn rời đi. Đương nhiên, vẫn phải chờ thêm dăm ba ngày nữa, nàng phải ăn uống và nghỉ ngơi đầy đủ, thu thập thêm thông tin về tình hình ở thế giới này rồi mới tính tiếp. 

“Các ngươi thực sự muốn nàng ta ở lại đây sao? Ta không thích, ta không cho phép, một con nhóc không biết lễ nghĩa như vậy sao có thể làm ở điện Cửu Tiêu được? Đây chính là bôi tro trát trấu lên mặt chủ nhân.” 

“Tuyết, đủ rồi, ngươi biết nàng ta có tác dụng gì không?” Ưng kéo tay Tuyết lại giữ chặt rồi cố gắng kéo đối phương sang một bên. 

Tần Phong Hi đoán rằng có lẽ hắn ta định nói với Tuyết Vệ chuyện nàng có thể ngăn chặn cơn đau vào mỗi ngày rằm hàng tháng của Lệ Tử Mặc. Vốn dĩ điều này cũng không quan trọng lắm, nhưng hai mắt Tần Phong Hi bỗng nhiên mở to, như nghĩ đến chuyện gì, nàng ngăn Ưng lại: “Ưng, Lệ Tử Mặc đã nói phải giữ bí mật chuyện này. Tốt nhất ngươi nên hỏi hắn trước khi quyết định có nên nói cho những người khác hay không.” 

Chỉ một câu đã làm cho Ưng nuốt xuống lời muốn nói. 

eyJpdiI6Im90VGpsY1kycW9tY2dJSnFGbjFRMHc9PSIsInZhbHVlIjoiRTljaG00R0thZk1HallxNk9PZnpualBVNEl1VkJnVzIyNFpEdmxnekxjSnBxcjl5dGpPcVwvbGJcL284T2hoR3lCNTVIN1VqTUpHblpaeGxyNUhUYnlUZ25yMXVzRWFqcytJNFRNQjNmN1NkSFV3cFB4MnN1SVp4b0dvV1hCMXlGMjV4SW9YZ3Z6aW1KNUNNZGNSZThPclU2ZDVwUW8rQ1l5SnNZSmJVVDk0Ylk9IiwibWFjIjoiNzk4NGRiODU2ZGEwNTgyNmM1OTUwODNhM2U5ODAxNmQ3OTNkMTk1ODU3NTg2NGVlYzg4ZmQyODgwNTg0MjU0NyJ9
eyJpdiI6IngyQksxbHNRdkhWUTZoQVk0QnpoZ3c9PSIsInZhbHVlIjoiSnRSZ0NkbkFMNTJZM0ttS1FJY29Oc0oyVklKcFBISUlpbEJxS2JBTVhUOExKMGc0REVIOUxQWjRHaWVXbmI5QWx0amZhUFwvNlRVOUxUcm56T1hOaTRjWUFHMTg1M1cyRGQ3bU9iN3JKNjF0VUdOd1dnU0E5U1wvMEZpUWZWcnZcL0dGWnExbEE0OTNtTEQyUWpBeG1cL3NPUTRDMXlsSWgwRG9qYzhxOWc2Tnh1bTM5bFhDcm1pQkF6MytQcmtlZnE4YiIsIm1hYyI6ImE4MDYwMjYxNTgzY2YyMjhmOGI3ZDFiM2FiMzA2NzRjM2EyZjQxMzM1YjQyZTljNGE2NDhkY2U1MzUzZmQwYmUifQ==

Ưng đáng thương cứ thế bị nàng lừa vào tròng.

Ads
';
Advertisement