Bạo Quân Tối Nay Muốn Thị Tẩm - Tần Phong Hi (FULL)

 

Phòng ngủ của Đại thị nữ cận thân lại nằm ở điện phụ trong tẩm cung của tên Đế quân kia! 

Bởi vì tên Đế quân nào đó nói nơi này gần, chất độc của hắn còn chưa khỏi, không ai biết sẽ phát tác vào lúc chưa tới ngày rằm không, nàng nên ở càng gần càng tốt. Sau đó lập tức có người lấy một chiếc giường lớn từ nhà kho ra cho nàng, trên giường còn để tấm đệm mới, những thứ vật dụng khác đến lúc trời sáng sẽ từ từ mua thêm. 

Mấy thị vệ vận chuyển vật dụng và các thị nữ dọn dẹp đồ đạc nhìn Đế quân đang đứng quan sát toàn bộ quá trình mà chẳng dám thở mạnh. 

Ngày đầu tiên của Đại thị nữ cận thân. 

Tần Phong Hi bày tỏ nàng sắp điên rồi! 

Trời còn chưa sáng, nàng đã bị nhấc thẳng khỏi giường, bởi vì tên Đế quân nào đó ngày nào cũng phải dậy sớm luyện công. Nàng thân là Đại thị nữ cận thân thì phải đi 

theo hän! 

Rèn luyện thì rèn luyện thôi, dù sao nàng cũng không phải người hay ngủ nướng. Trong khi hắn luyện công bay lên bay xuống bay tới bay lui, nàng cũng chọn một chỗ mình thích nhất để rèn luyện kỹ năng hít thở của nàng. 

Việc này chấp nhận được. Nhưng việc kế tiếp thì không thể nhịn nữa. 

Tại sao rõ ràng đã có thị nữ của điện nhị trọng đến hầu hạ ông lớn như hắn tắm rửa, thế mà hắn lại chê người ta tay chân vụng về, khăng khăng đòi Đại thị nữ cận thân là nàng làm việc đó? 

Nàng đã hầu hạ ai tắm rửa bao giờ đâu? 

À, có lần lão đạo sĩ thổi bỗng dưng sốt cao không giảm, nàng chăm sóc lão thì có tính không? 

Nhưng lần đó là lão đạo sĩ bị bệnh, còn bây giờ ông lớn này còn trẻ tuổi cường tráng, không thiếu tay cũng chẳng thiếu chân, tinh thần dồi dào, trông bề ngoài còn chẳng giống trúng độc trúng cổ gì hết! 

Ông nội hắn chứ! 

Nàng ném chiếc khăn ẩm ướt vào mặt hắn, đúng lúc phủ kín khuôn mặt tuấn tú của hắn. Thị nữ bên cạnh sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, cứ ngỡ ngày đầu tiên Tần Phong Hi lên làm Đại thị nữ đã bỏ mạng rồi chứ, nào ngờ Đế quân mà nàng ấy từng quen biết chỉ kéo tấm khăn xuống rồi lẳng lặng tự lau mặt mình, sau đó vứt lại vào chậu. Thị nữ nào dám phách lối như Tần Phong Hi? Nàng ấy run lẩy bẩy nhanh chóng bưng chậu lui ra ngoài. 

Nơi này không phải là một quốc gia hay một vương triều, chỉ là một khu vực, Đế quân vốn không cần dậy sớm lên triều như Tần Phong Hi đã biết, nhưng Lệ Tử Mặc cũng có giờ làm việc của hắn, sau bữa sáng sẽ gặp mặt các thuộc hạ. 

Trong lúc ăn sáng, nàng vốn chỉ muốn đứng một bên đợi hắn ăn xong giống như các thị nữ bình thường, còn nàng lát nữa ăn cũng được. Dù sao sáng sớm hôm nay Tuyết Vệ đã đưa sáu thị nữ, hai bà vú và ba thợ làm vườn từng làm ở điện tam trọng tới đây, sau này bọn họ đều do nàng quản lý. Theo quy định của Đại thị nữ cận thân, nàng có ba bữa cơm, nghe nói nếu so với thị nữ bên ngoài của hắn thì nhiều hơn hai món ăn, còn có thêm một món đồ ngọt tráng miệng sau bữa sáng. 

Thế nhưng tên Đế quân nào đó vừa ăn xong đã đi đến phòng nghị sự, dĩ nhiên nàng cũng bị xách theo cùng luôn. 

“Ta còn chưa ăn điểm tâm!” Tần Phong Hi ra sức giãy giụa. 

Nàng yêu món ngọt mà, đã bao ngày ở bên ngoài không được ăn rồi, chỉ trông ngóng món ngọt sau bữa sáng thôi đấy, nước bọt đã sắp chảy ra rồi, chẳng lẽ lại không cho nàng ăn? 

“Giờ ăn sáng đã qua rồi, ngày mai nên ăn sớm đi.” Lệ Tử Mặc không hề biểu lộ cảm xúc gì, cứ thế kéo nàng đi luôn. 

Câu này có nghĩa là vừa rồi khi hắn ăn chính là giờ ăn sáng ấy hả? Vậy tại sao hắn không nói cho nàng biết sớm hơn, nếu nàng biết sớm thì chắc chắn đã không đứng đợi bên cạnh như các thị nữ khác rồi! Chắc chắn nàng sẽ đi ăn ngay! 

Tần Phong Hi giận đến mức nghiến răng nghiến lợi. 

Trong phòng nghị sự có khoảng mười người đang ngồi, Tam Vệ cũng có mặt. Tuyết Vệ thấy nàng cũng theo Lệ Tử Mặc vào đây thì suýt nữa đã nghiến vỡ cả răng. Nơi đây trước nay chỉ có duy nhất nàng ta là con gái, tất cả mọi người đều nhường nhịn và chiều chuộng nàng ta, nhưng sau này nàng ta không còn là duy nhất nữa rồi ư? “Chủ nhân, thị nữ cũng được vào phòng nghị sự sao ạ?” 

“Đúng vậy, ta cũng cảm thấy như vậy không thích hợp, để ta ra ngoài nhé.” Tần Phong Hi nói xong thì định xoay người rời đi ngay. Nhưng Lệ Tử Mặc lại giơ tay lên, xuyên 

qua không khí mà sượt ngang tai, đập thẳng vào cạnh cửa, dùng sức mạnh đến mức sau khi đập vào đó, tay nắm cửa vẫn còn run rẩy. 

“Bổn Đế quân có nói cho ngươi ra ngoài chưa?” 

Tần Phong Hi đứng cứng còng tại chỗ, nghiến răng nghiến lợi. Chết tiệt, cái máy giết người vui giận thất thường chết tiệt ấy lại khiến nàng nổi điên rồi! Thôi đi, trước mặt thuộc hạ của hắn, nàng nể mặt hắn! 

Tần Phong Hi xoay người lại, nói nói với vẻ mặt cứng đờ: “Đế quân, ta phải ngồi ở đâu?” 

“Đứng sau lưng bổn Đế quân. 

eyJpdiI6Im1DdE1rVHRuMnBUNVhEMjliTkVnNkE9PSIsInZhbHVlIjoicGF0SERPaUU1Y1Zta1FjRDltQzJhTTB3NnNXN3RCYlBTMkJhNDVmSDlWaFBiK3MyWVZnaWJXVnYxMnRlcElPMGI1bjJ3R3NWaFBXUVhzMnJNTlJkZkY4RkJsV29VZUg1UDB4Kzg2TXhQVWR2K1c5STlTR0xZcGR6QUU2d0VoVVVqK0E2Z3kwQlR5NU1ETGRyMnBGZVcrOHozM2w1Yml0QjNcL1k3U2dDZ0xCS01GaFpRR01vcFwvSVVHNEdqVHJJeXpUbWYrajI4ZWV5KzJPVjNCY3hSRng0K080WXplNjFwT0VWSzZWNlpNS2dvZWhHUlIxK0pEcU1vZWJ2YXNFRjR0STMzN1l6RzM4MlJvalpDNWxyYjBpbmZYV0FRa0RDOU5QdjRwTUpwanNhdHFKRFl3d3N6THc3TUhaVDAzXC9kbkpJUmc1dXdQd1FkRmE0bnFRVWt0Vlk2aUxYNndhckRcL2JCcEU3SVUzWWhvQjR4MStEanZUYmtlVFd4dG02TnplR1I1emp5QVBsaDA5ZXFUeHVib2I1NG1xd0ZqYUZhV3FhQ0MrdnNIOWIwN2FMb1haaGJNRjczdDdtRG9JWk5mTEpGY1I5ZHg2RXdZZVwvMUlQYWRpVDhUSW5UM3ZwbHFaU1NveW8xQlo2TmcxMzhzTGFUbEhWZkxScGlmMUYrMXhyMGNoK2RYMkt3MUE4bEhEZEdJcmhnYW5sWXhJQ2xMRk5YMFRudG1MY2lxMTJZT3Viekh6bnhOUEtBNlVXR2xVOFFMTkt4ZDV1d1JuNFZPV0VhTGFcLzNQMzdINUpYQkh0UmNNWVMwc3VSUUNkb3o3cm91dnVzU0I5bjFmWFI3YUdoVXlSZ1BWb1BoSzd4MkRvd1wvXC84eGdKakNXUjJjVm0yTmpWVDl4TFwvSXpNR0E9IiwibWFjIjoiYzE2MTVkZmUyNWVlMzMyNGUwNDk1NzVmNDRiMDUyODAwNDdmMmQ0MTA5N2M0ZGY1N2MwZjY5OWE1NDgzMGYyNCJ9
eyJpdiI6IlV3YnJJSG9BMk4rb0hiUHFGdUl6cGc9PSIsInZhbHVlIjoiUzdpT3NqYko2VFF1MHIwR05kZk1EVUcrbUpJSFdrUzQwUXB6VW9WTE1vRHRaOGRRWXRnaGhxMEplMXJDZ3E4YTNNcnpxdW5Va3NDcnNsUGVmWTdnSGp3T2NnbWhQT0hab2JPNEVIcEk2VjNzWXdzdTNLdHBIOE5tb25xQzBJS3AxMmFSRlg2aXB6T0NkNkdcL1FhUVg1VCtSVElmMCtFQUZCRXhLUEZIQ0lsZmNLVGl0RVM3RURNRHNjT2EyazdjSFpTMThYREZ2QlJNeWtHUXJTZFZwVnZtRlhUSUdsdWpaSCtSZzB1Vk9rSnE1cFhSR1lMaCs3R21OeUYrM1RTZFhUbHlNS0ZBSFV2Q0d5RVNxT1I2WXYyR0lQdlphdFFFNVIzak9oalVcLzlQOHRpSXNDRnF0QUR4N0ZSTlJTU1lRSEZnMUZmMFFRNnAwakF4S0pcL3FjcFAxNmNGVjdHNTcxYmFZaVNVazZrc2NXalc4NlZYZzZEeVpZZmkxZmtXcHdXTGY2Sk5KSTlvQ0wzMURYVlJLaTJzaXkxR0gyeHRiYzhZeUpnSjFFYlwvWjZSc2RJdnBrWlwvdmMxejJ2WElTMzM3UjJ3dDlWRENNdFRBMnNxSElsakRVdEFNUGhyb2F0UjdyeUpMMk13ek9sb1JES0R3VWpFekl6WUdxR3ZpbnY2cnZaYkxUWjBUTG00RVFYRUZXaGlqVEZ3SGJ6WDRZdHJmaWp0WmhzdVZXZHh4MCs2SDZFeWVXUWlqR3B5VXRydzBjNmRZXC9EelVoK3RKRnZzczc2dUR5Zz09IiwibWFjIjoiZjk4M2E1YmEzNjdlYTNkZTViOWQ4OGE5Yjk0YTEyMjFkNDYxZDlhMzc2MTZhMzRiYjVmOTNlNTRlZTgzNWVhNCJ9


Chuyện này là thế nào?

Ads
';
Advertisement