“Không sai, mau kêu tên oắt bỉ ổi vô sỉ đó cút ra đây chịu chết, ở trên địa bàn của Thiên Hải Tông chúng ta, vậy mà còn dám dùng thủ đoạn bỉ ổi vô sỉ, thật sự to gan
ở bằng trời.”
“Tôi nói mà, một con kiến tới từ giới thế tục sao có thể phế được đan điền của Thiệu Nham, thì ra là dùng chiêu bẩn.”
“Dám động vào người của Thiên Hải Tông, cậu ta là muốn chết! Hôm nay buộc phải trả giá!”
Các võ giả đi cùng Hà Đông Thành tới đây, lũ lượt mở miệng nói.
Sắc mặt của Lưu Khánh trắng bệch, nhìn kiểu này, những người này thật sự không định bỏ
qua rồi.
Chỉ cần bây giờ tam trưởng lão gặp được Dương Chấn thì cũng không tới mức vậy.
Hiện nay Dương Chấn vẫn chưa gặp được tam trưởng lão thì đã ở nửa đường gặp đám người Thiệu Nham, hiện nay sư huynh của Thiệu Nham dẫn theo người tới, một khi xảy ra xung đột, vậy chẳng phải sẽ triệt để đắc tội với Dương Chấn hay sao?
Lưu Khánh càng nghĩ thì sự lo lắng trong lòng càng lớn.
Thiệu Nham bỗng nhiên hỏi: “Lưu Khánh, ông bao che tên đó như vậy, có phải tên đó cho ông lợi ích gì không?”
Lưu Khánh trợn to mắt, tức giận nói: “Cậu đánh rắm! Cậu ta là khách quý mà sư phụ tôi mời tới, là tôi đích thân dẫn các sư đệ tới giới thế tục đưa người quay về, các sư đệ đều có thể chứng minh, tôi tuyệt đối không có nhận lợi ích của cậu ta.”
Thiệu Nham cười lạnh: “Nếu đã không có, ông cần gì cật lực giải thích như vậy?”
Lưu Khánh tức tới run người, từng thấy kẻ không biết xấu hổ, chưa từng thấy kẻ không biết xấu hổ như này, cật lực giải thích thì thành khẳng định sao?
Ông ta coi như đã nhìn ra, những người này căn bản không định bỏ qua, cho dù ông ta đã nói rồi, Dương Chấn là khách quý mà tam trưởng lão mời tới.
“Lưu Khánh, tên đó đã phế đan điền của sư đệ tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cậu ta, chỗ này là chỗ ở của tam trưởng lão, tôi tôi trọng tam trưởng lão, vậy nên mới không dẫn người cường thế xông vào mang người đi, cậu chủ động giao cậu ta ra đi.”
Lúc này, Hà Đông Thành bỗng mở miệng nói.
Sắc mặt của Lưu Khánh cực kỳ khó coi, nhưng vẫn mở miệng nói: “Hà sư huynh, nếu anh muốn biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, rất dễ dàng thì có thể làm rõ chuyện là như nào, là Thiệu Nham chủ động khiêu khích mới bị phế đan điền, tất cả đều là do cậu ta tự chuốc lấy.”
“Với lại, cậu Dương là khách quý mà sư phụ tôi mời tới, tôi đương nhiên sẽ không giao người ra.”
Hai mắt của Hà Đông Thành hơi nheo lại: “Cậu là muốn cố thủ bảo vệ tên bắt đó sao?”
Lưu Khánh lắc đầu: “Không phải là tôi muốn thủ cố bảo vệ cậu ta, mà là tôi không thể giao người cho anh, còn nữa, tôi cũng là vì tốt cho anh, thực lực của cậu Dương thâm sâu khó lường, tương đương với võ giả Thiên Cảnh Ngũ Phẩm, cậu ta muốn giết anh, dễ như trở bàn tay.
“Cậu nói cái gì?”
Trong đôi mắt của Hà Đông Thành tràn ngập lửa giận, nhìn chằm chằm Lưu Khánh nói: “Con kiến tới từ giới thế tục cỏn con, cũng có thể giết tôi ư?”
“Lưu Khánh, cậu thật sự là đang đánh rắm, Dương Chấn nhìn trông chưa tới 30 tuổi, còn là con kiến tới từ vùng đất tồi tàn như giới thế tục, sao có thể sở hữu thực lực Thiên Cảnh Ngũ Phẩm chứ?”
“Đúng thế, nhìn khắp cả cổ võ trung giới, cũng không có cường giả Thiên Cảnh Ngũ Phẩm trong ba mươi tuổi, cho dù là Mạc Như Tuyết – thiên kiêu võ đạo số 1 của cả cổ võ trung giới cũng chỉ có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm đỉnh phong, nhưng cô ta đã tròn ba mươi tuổi rồi.”
“Lưu Khánh, cho dù cậu muốn cứu cậu ta, tìm cái cớ cũng phải tìm một cái cớ hợp lý, nếu cậu ta sở hữu thực lực Thiên Cảnh Ngũ Phẩm, tôi trồng cây chuối ăn cứt.”
Võ giả ở bên cạnh Hà Đông Thành, người nào người nấy đều rất tức giận, đều cho rằng Lưu Khánh đang lừa bọn họ.
Sắc mặt Lưu Khánh trắng bệch, ông ta biết, chỉ dựa vào mình, căn bản không cản được những người này, trừ phi sư phụ ra mặt.
Nhưng sư phụ bế quan chưa ra, làm sao ra mặt giúp Dương Chấn được?
Vào lúc này, một cỗ khí thế mạnh mẽ bùng phát từ trên người của Hà Đông Thành, trực tiếp khóa chặt Lưu Khánh, lạnh lùng nói: “Lưu Khánh, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, lập tức dẫn tên đó cút ra đây chịu chết, nếu không tôi phế đan điền của cậu trước!”
Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ tỏa ra từ trên người Hà Đông Thành, Lưu Khánh mặt mày sửng sốt, ông ta đã là võ giả Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ, nhưng Dương Chấn lại cho ông ta uy áp rất lớn, loại uy áp này chắc chắn vượt qua Thiên Cảnh Tứ Phẩm hậu kỳ.
Nói xong, ông ta xoay người quay lại căn nhà, đi tới bên cạnh Dương Chấn, cung kính nói: “Cậu Dương, ngũ sư huynh của Thiệu Nham tới rồi, anh ta điểm danh muốn giết cậu!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất