Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Hoàng đế giật mình, hoảng hốt lên tiếng: "Ngay cả Độc Cô Quân cũng bị tiểu tử kia dẫn đi? Ôi, lần này phiền phức lớn rồi. Thế lực trong tay tiểu tử kia ngày càng lớn, sẽ càng là khó có thể đối phó! Ta nói các ngươi... Sao lúc ấy lại không cản hắn lại chứ? Mà có cản không được, thì ngăn những tướng sĩ Độc Cô Quân kia lại cũng được!"  

             Quỷ Vương thở dài một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu: "Bệ hạ cũng không phải không biết kỳ môn dị thuật của tiểu tử kia. Nếu đấu tay đôi, lão phu không phải là địch thủ của hắn. Nhưng dựa vào đại quân Linh thú của Thác Bạt nguyên soái, không biết tiểu tử kia dùng cách gì mà lại dọa những Linh thú đó tán loạn khắp nơi, căn bản không ra thể thống gì. Đến cả Thác Bạt nguyên soái còn bị tiểu tử kia bắt sống một lần đấy..."  

             Khụ khụ khụ...  

             Quỷ Vương chưa nói xong, Thác Bạt Thiết Sơn đã che miệng, nặng nề ho hai tiếng, hai gò má có hơi xấu hổ luống cuống!  

             Thân là binh mã đại nguyên soái, thế mà bị một tên tiểu quỷ tuỳ ý bắt sống, xem như là chuyện mất mặt nhất đời này của lão ta!  

             Mà hai huynh muội Thác Bạt Lưu Phong cũng bất đắc dĩ nhìn phụ thân của bọn họ, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc. Chẳng lẽ ngay cả phụ thân bách chiến bách thắng, cũng bị tiểu tử kia đánh bại sao?  

             Thác Bạt Liên Nhi còn quan tâm nói: "Phụ thân, hắn... hắn không làm người bị thương đấy chứ!"  

             "Ha ha ha... Liên Nhi yên tâm, tiểu tử kia chỉ hơi mở miệng ngạo mạn, nhưng lại không làm gì vi phụ!" Thác Bạt Thiết Sơn cười nhẹ khoát tay áo, trấn an nói.  

             Đến tận đây, Liên Nhi mới yên lòng!  

             Thế nhưng Tra Lạp Hãn lại trợn mắt trừng một cái, hướng về phía Ngũ Lang Vệ Sát Phá Lang kia tức giận mắng to: "Mấy người các ngươi bảo vệ nguyên soái thế nào mà lại có thể để người ta thừa cơ bắt cóc nguyên soái? Đây đúng thật là nỗi nhục nhã vô cùng đối với Bát Lang Vệ chúng ta!"  

             Ngũ Lang Vệ thầm giận trong lòng, hừ nhẹ lên tiếng, Sát Phá Lang nhìn Tra Lạp Hãn một cái, lạnh lùng nói: "Tiểu tử kia có thủ đoạn quỷ dị, thực lực rất mạnh. Lúc ấy tình cảnh hỗn loạn, đừng nói là chúng ta, mà dù có thêm cả ngươi ở đó cũng sẽ không thay đổi được gì. Nhưng ngươi luôn tự cao tự đại, chưa giao thủ với tiểu tử kia, có lẽ sẽ không tin đâu!"  

             "Ai nói ta chưa từng giao thủ với hắn? Ta liên thủ với ba người Triết Biệt cũng không đánh nổi tiểu tử kia, Triết Biệt còn vì vậy mà trọng thương, nằm trên giường một tháng mới đi lại được..."  

             Khụ khụ khụ!  

             Tra Lạp Hãn sơ ý buột miệng, Triết Biệt vội lúng túng ho nhẹ một tiếng.  

             Đến tận đây, Bát Lang Vệ mới ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tất cả đều bừng tỉnh đại ngộ. Hóa ra tất cả mọi người đều ngầm nếm trải cảm giác thua thiệt dưới tay tên tiểu tử kia!  

             Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người không khỏi cúi đầu xuống, than thở.  

             Chuyến đi Thiên Vũ lần này, đúng thật là gặp đối thủ khiến Bát Lang Vệ bọn họ phải nhận thua, là sỉ nhục cả đời đó...  

             Thấy tình cảnh này, Thác Bạt Thiết Sơn không khỏi nhíu chặt mày lại, nhìn về phía Hoàng đế nói: "Bệ hạ, rốt cuộc Trác Uyên đó là thần thánh phương nào, lại thần thông như thế, sao trước kia chưa từng nghe nói?"  

             "Phụ thân, con đã ở Thiên Vũ hơn mấy tháng xâm nhập điều tra người này, chuyện này vẫn nên để con tới giải thích đi!"  

             Lúc này, Thác Bạt Lưu Phong nhìn về phía phụ thân hắn ta, thản nhiên nói: "Trác Uyên sinh ở một tiểu thế gia không nhập lưu. Từ nhỏ làm nô lệ, về sau gia tộc này bị diệt, hắn có duyên trở thành quản gia gia tộc. Khi đó, trong toàn bộ gia tộc bao gồm cả hai chủ tử và một người thị vệ bên ngoài, tổng cộng chỉ có bốn người. Nhưng chính tình huống như vậy, hắn lại kết giao quyền quý, dùng vỏn vẹn khoảng chừng chưa đến mười năm đã đưa một gia tộc sa sút đến chư hầu một phương như bây giờ. Bệ hạ đã từng ban thưởng cho hắn danh hiệu thiên hạ đệ nhất đại quản gia, có thể thấy được năng lực phi phàm, có tài năng kinh thiên động địa."  

             "Hơn nữa, đạo Ngự Hạ của hắn cực kỳ cao minh, thường có thể kéo cao thủ tuyệt thế đến dưới trướng mình, để bản thân sử dụng. Đồng minh lại càng hết sức tin tưởng năng lực của hắn, giao phó nhiệm vụ. Nhưng dù vậy, người chung quanh cũng đã kính lại sợ với hắn. Dù cho đồng minh hay là kẻ địch, đánh giá đối với hắn đều như một. Giảo hoạt như cáo, tàn bạo như sói, âm hiểm như rắn, khí thế như rồng! Cho nên chớ nhìn bề ngoài hắn ngang ngược càn rỡ, nhưng lại thận trọng như ở trước mắt, quỷ kế đa đoan. Đúng thật là một người khó có thể đối phó!"  

             "Không sai, không biết từ khi nào, tiểu tử này đã trở thành uy hiếp lớn nhất của trẫm!" Hít một hơi thật sâu, Hoàng đế cũng gật đầu đồng tình sâu sắc.  

             Trong lòng Thác Bạt Thiết Sơn hiểu rõ, âm thầm gật đầu: "Mặc dù lão phu biết tiểu tử này không đơn giản, nhưng không ngờ lại khó giải quyết như thế. Xem ra lão phu còn phải cận thận dè dặt đối phó với hắn hơn đối phó với lão già Độc Cô Chiến Thiên kia mới được!"  

             "Nếu đã vậy, mời Thác Bạt lão nguyên soái mau chóng đưa binh đến thành Phong Lâm, bắt lấy tên trộm này đi!" Lúc này Hoàng đế mở miệng thúc giục nói.  

             Thác Bạt Thiết Sơn không khỏi sững sờ, cả kinh nói: "Nhanh vậy sao, lão phu vừa mới đến đế đô, còn chưa sửa sang quân ngũ..."  

             "Hầy, không còn cách nào khác, tiểu tử kia rất âm hiểm! Bây giờ hắn đang lấy danh Cần vương, chiêu binh mãi mã khắp nơi. Trẫm cũng không nói được gì, ai bảo ngài dẫn theo đại quân nghênh ngang dạo một vòng Thiên Vũ, khiến cho mọi người đều biết chứ? Nếu như chậm một chút nữa, có lẽ hắn đã có thể huấn luyện ra mấy triệu nhân mã. Hơn nữa, việc này như bị Hộ quốc Tam Tông phát hiện, gần như giao dịch của chúng ta hoàn toàn bị hẫng!"  

             Cái gì?  

             Đám người giật mình, chợt cùng nhau cảm thán, Trác Uyên này hành động nhanh thật!  

eyJpdiI6Im1jT1AxdDZ4NzVDSENvYTlJdTJwWEE9PSIsInZhbHVlIjoiN2FFZXRnMUpXdzgzZ2YwSXM5VjVRejRpZWUyWUFDNkFwQmNkdWkwdFJLMXhSemVoMlpsdnVPNXVlZ3duRnR5MlV0NmJPNlEwTDZKYXFcL3ZOUXhqYkVJbURJY21LQU9WQlNpbGszczFZQ2M4U3cySXZTUlA3VlZncTMwTmxXUHZkbllEdnpIRjROZ2xCY1ZXVWtVK1k3M3NHQkRObHFnMlVDOUNYU2VoMlhSRVpnSDdFQXNLU1JTZlNjWDNraXZjZFhEOTE3WGpGUGRySk9BU3p2T0JIUHNtQVZGZUM2UVhyUk1QdjdUYlE1TVBwbnE4ZTA5RDNNajhEYUtUQm8yMis2UElnUDNqOEk0YzZ1VWIwSFBveWRFejkrYk5kS0xKMVRxa0V0N1FqSW9VbTJNSnppM0s2a0NIejdnOGluMGk4SlJXSGszdzJpT2lJUEU3bCswWjdDVnU3WityRHJjRzdLOWVFa1lYYVZveXFhd0YwS01OMTZETUoxOE11UUR0d2o2Z3M1OFNtdG8zVmVTSzZxck54WThlbW5HZzE0Vm1UbnByeVwvb05LQ2xWTXIzSWV5cVpWTnZLS1oyOHZ2OGJTXC9sREpsYndhVkZqZFJPeVBGc002TW1pSFJtam5XMnpyZlJhVEpYdjBXYThcL2dkZXZsaWIrT3BGU1Z4N1ViMUxyakJXY21oRnRVN0FpczA3YzBuRmdETU9NVWNXaXNraUlXOFpHMmVCbjREeHNwbWNYMFZMUkp4UmJ4cUpDbWJpUERLYTdxVGNUYkpOdjZEeFFXQWNRemtEd0FWNm5CUDVXdFMwQk1cL0pRbkkwdUU1ZkdwMkFVRk5XbXQ2Q2YrQVBBVFVkdjFIOXBLbk1DbmtFbk12QUZndm1vUm1wUzljclhOWktnYnNWcDdiZWt5QmJBSk5BUml5bU5OQjVEQ09aZTczRXRUcnk3TmRpbTh0cmZWQ0h0d2c9PSIsIm1hYyI6ImI2MjQ2MTQ1YWMxM2FkYjhjNmJkYmI2YjczN2ZkNTg1ZTJmOWE0ODg1Zjk2ZDYzOTYwZjg3MzkxNDk0NDg4OTcifQ==
eyJpdiI6Ik0yYzgyYm9NM0FcL3ExaTRNYWk4QzNnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkwwVXRWREdNUVJZNE9jWEhUaWVRZmtJMDNOUGlUaGRoQk5LTGtlVGt1UW5ZeFBNZ3MxS3hVZ2xTXC9SZkZDRUtqckR0TjZBZUo3Z2pMblBGNWtYM2tmdU56NmxZQ01KUkE4VHBHYVlYaThLOENrTDJFa2tXdklPeGM0U2lUcVhRclwvQXNsanlXU1ZlRDVVXC91c1wvdzE5dVNnXC9Xb1hkMGt2OEJYVFwvMzMxRk9sd1wvVUhKRzVPWXpFSWVSYXlRamsxZ1JmZTREMlRPOWx5eHdPMDRWMU1yVVpRPT0iLCJtYWMiOiIyMTNkMmZmNjQzZDE5NTc5NjFkZGYxNjkxNTkzZjM5NzUxN2JmZTE3OTFmNTJlYjQ4MmU5MWY2YjFmMzJhZWNhIn0=

             Lúc này, quốc sư Khuyển Nhung Hãn Thiết Ma vẫn luôn im lặng lại mở miệng nói: "Ba vị cao thủ Ngự Thú Tông nước ta đã tới, cho dù bên phái bọn họ có cọng rơm cứng khó đối phó nào, cũng không có gì đáng ngại..."

Ads
';
Advertisement