“Cái gì, lão ta trúng kế gì?” Thác Bạt Lưu Phong sửng sốt hỏi.
Vuốt khẽ chòm râu, Thác Bạt Thiết Sơn cười khẽ: “Kế hoãn binh, tuy rằng lão phu không rõ tên tiểu tử kia muốn làm cài gì, có chuẩn bị mưu kế nào ở phía sau, nhưng ta có thể khẳng định rằng hắn đang muốn kéo dài thời gian, lấy mưu chuẩn bị ở phía sau. Lưu Phong, sau này nếu ngươi thống lĩnh đại quân gặp được tình huống này, nhất định không được nghe đối phương hồ ngôn loạn ngữ, sợ bóng sợ gió, mất đi cơ hội.”
Thác Bạt Lưu Phong hiểu rõ gật đầu, nhưng lại nhìn về phía Lang trưởng lão ở phía xa, cũng do dự một lúc, thì thào nói: “Nhưng mà như vậy thì… Chúng ta có nên nhắc nhở Lang trưởng lão một chút?”
“Tuyệt đối không nên.”
Nhưng mà hắn ta vừa mới nói ra, Thác Bạt Thiết Sơn và Hãn Thiết Ma đã đồng thời khoát tay áo, trăm miệng một lời nói. Sau đó hai người liếc nhìn nhau, đồng thời cười to thành tiếng.
Mọi người thấy vậy cũng đột nhiên trở nên ngạc nhiên, từ khi nào mà Quốc sư và Nguyên soái lại cùng có chung ý kiến như vậy, dáng vẻ còn thực sự sốt ruột, sợ Thác Bạt Lưu Phong thực sự mở miệng nói ra vậy.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào hai tên cáo già thân kinh bách chiến này, cảm thấy khó hiểu.
Dường như nhìn thấu được tâm tư của bọn họ, sau khi Hãn Thiết Ma trầm ngâm một lúc lâu, thản nhiên nói: “Lưu Phong, nếu như bây giờ ngươi nói ra những lời đó trước mặt Lang trưởng lão, mắng lão ta ngu ngốc, lão ta sẽ có phản ứng như thế nào?”
“Chuyện đó còn cần phải nói sao? Nhất định là một chưởng bóp chết ta.” Cảm thấy không thể hiểu nổi, Thác Bạt Lưu Phong còn mang vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía quốc sư, đây không phải chuyện hiển nhiên hay sao?
Cười khẽ gật đầu, Hãn Thiết Ma nói tiếp: “Thế thì đúng rồi, ba vị trưởng lão rất bảo thủ, tự cao tự đại. Nếu như bây giờ ngươi đi lên nhắc nhở lão ta trúng kế, cùng với việc làm trò mắng lão ta là ngu ngốc thì có khác gì không? Đến lúc đó mặc dù trong lòng lão ta đã hiểu rõ ràng thì ngươi cũng khó có thể giữ được cái mạng nhỏ này. Hơn nữa còn có thêm tên tiểu tử Trác Uyên quỷ kế đa đoan, khẩu xán hoa sen, có thể nói dăm ba câu là khiến cho Lang trưởng lão hướng đầu mâu vào ngươi, vậy xem ra ngươi chỉ có thể thực sự bị chết oan uổng.”
Thác Bạt Lưu Phong bừng tỉnh đại ngộ, trên trán bất giác chảy ra vài giọt mồ hôi lạnh, hướng về phía quốc sư khom người cúi đầu, cảm tạ chỉ giáo.
Thác Bạt Thiết Sơn trầm ngâm một lúc, thản nhiên nói: “Phẩm hạnh của ba người không tốt, tuy rằng là trợ lực của chúng ta nhưng không nên quá thân cận. Ở trên chiến trường bọn họ có thể chịu một chút đau khổ cũng là chuyện tốt. Hãy xem Trác Uyên này có bao nhiêu bản lĩnh, có thể cho bọn họ nếm bao nhiêu khổ.”
Lời vừa nói ra, mọi người mới hiểu rõ tất cả mọi chuyện, hiểu được tâm ý của Nguyên soái. Thì ra vị nguyên soái đại nhân này muốn mượn tay của Trác Uyên để dạy dỗ ba tên vương bát đản này.
Tưởng tượng đến những chuyện đủ loại lúc trước ba người này làm ra, mọi người đều bất chợt phát ra tiếng cười gian, mọi người trên chiến trường đều mang vẻ mặt xem kịch vui, thậm chí một lòng đều hướng về phía Trác Uyên.
Trác nguyên soái, ngươi có thủ đoạn gì thì cứ việc xuất ra, đừng cất giấu nữa, cũng đừng để cho chúng ta cái gì mặt mũi, giết chết ba tên kia đi, ha ha ha!
Hãn Thiết Ma nhìn thấy khuôn mặt gian trá của tất cả mọi người, cũng không khỏi mỉm cười lắc lắc đầu.
Ở một nơi khác, hai vợ chồng Cừu Viêm Hải và Xà trưởng lão chính chức đối diện nhau.
Cừu Viêm Hải và Tuyết Thanh Kiến song chưởng tương giao, vận chuyển công pháp Sinh Tử Quyết. Đột nhiên một cỗ năng lượng cực kì hùng hồn hình thành ở trong tay bọn họ.
Nhưng Xà trưởng lão cũng không hề lơ đễnh, vẻ mặt vẫn mang nụ cười dâm đãng như cũ nhìn chằm chằm eo thon của Tuyết Thanh Kiến, thỉnh thoảng còn lẳng lơ kích động.
Tuyết Thanh Kiến cười nhạt một tiếng, quyến rũ trừng mắt nhìn về phía lão ta.
Cừu Viêm Hải thấy vậy, phổi như muốn nổ tung, tay vung lên, liền đẩy cỗ năng lượng hình thành từ lực lượng nguyên thần toàn thân của hai người đi ra.
Chỉ một lúc sau, một đạo ánh sáng như mũi tên nhọn bắn thẳng lên trời cao, đâm về phía ngực Dâm Xà ở phía đối diện. Nơi nó đi qua, cả không gian đều chấn động không ngừng.
Nhưng mà, Xà trưởng lão cũng không để tất cả trong mắt, khóe miệng đột nhiên nhếch lên, cả người run lên, toàn thân đột nhiên hiện lên vô số xà ảnh, rất nhanh đã bện thành một tấm lưới có vô vàn con rắn nhỏ.
Phốc!
Thanh âm bị bóp nghẹt, đạo ánh sáng kia bắn trên mặt lưới, cũng khó có thể tiến lên được. Hơn nữa, năng lượng của tia sáng trắng nhanh chóng yếu đi.
Ngay từ đầu, tia sáng có độ dày bằng miệng bát nhanh chóng thu nhỏ lại chỉ lớn bằng một bàn tay, rồi lại thu nhỏ lại chỉ bé như cái gậy trúc.
Hai mắt không nhịn được trợn lớn, Cừu Viêm Hải chăm chú nhìn chỉ thấy một con rắn nhỏ trên mặt lưới đang mở miệng nhỏ hấp thu năng lượng của tia sáng đó. Một giây sau, tia sáng hoàn toàn biến mất không còn chút gì.
“Ha ha ha… Tiểu bối vô tri, tuy rằng các ngươi là Thần Chiếu cảnh đỉnh phong, nhưng vẫn còn cách Hóa Hư Cảnh một bước xa, cũng như trời đất cách biệt. Các ngươi sử dụng lực lượng nguyên thần, nhưng còn cao thủ Hóa Hư Cảnh chính là vận chuyển thần hồn đã được luyện hóa thành hình, sự chênh lệch trong đó là vô cùng to lớn, các ngươi suy nghĩ đi. Nếu như không muốn chết thì mau chóng đầu hàng.”
Hai mắt Xà trưởng lão trừng lên, phất tay vung một cái, một con cự mãng khổng lồ đột nhiên hiện hình, nhanh chóng đánh vào người Cừu Viêm Hải. Lão ta còn chưa kịp phản ứng, cự mãng đã vung cái đuôi, quấn chặt lấy lão ta, lưỡi rắn màu đỏ tươi phun ra, trên răng nanh bén nhọn tỏa ra khói độc nồng đậm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất