Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

“Dâm Xà.” Lang trưởng lão kinh ngạc, rống to.  

             Mấy người Thác Bạt Thiết Sơn đứng ở phía xa quan sát tất cả mọi chuyện cũng hoàn toàn sợ ngây người. Tuy rằng bọn họ đã sớm dự đoán được Trác Uyên sẽ có quỷ kế ở phía sau. Nhưng làm thế nào bọn họ có thể tưởng tượng được rằng mục tiêu của Trác Uyên không ngờ lại to lớn như vậy, dựa vào thực lực Thiên Huyền Cảnh, trực tiếp lấy đầu của cao thủ Hóa Hư Cảnh.  

             “Trước tiên sử dụng lời nói để ổn định Lang trưởng lão, sau đó lại âm thầm đặt bẫy Xà trưởng lão, tâm kế của Trác Uyên thực sự âm hiểm.” Thác Bạt Thiết Sơn thở dài, vẻ mặt tán thưởng nói.  

             Mọi người còn lại nghe xong, cũng khẽ gật đầu, tỏ vẻ tán đồng, Thác Bạt Liên Nhi cũng ngơ ngác nhìn về phía bóng dáng vô cùng suy yếu trên chiến trường kia, trong đầu không biết đang nghĩ đến chuyện gì, trong lồng ngực trái tim đập loạn nhịp.  

             Trong nháy mắt khi Trác Uyên giết chết Xà trưởng lão rồi ngã xuống, lập tức ổn định, ngẩng đầu hét lớn về phía Lệ Kinh Thiên: “Lệ lão, bọn họ đã hoàn toàn bị chọc giận.”  

             Dường như đã bàn bạc với nhau từ sớm, lỗ tai Lệ Kinh Thiên khẽ nhúc nhích, lập tức bay về phía sau, không triền đấu với Mãnh Hổ nữa. Mãnh Hổ còn muốn truy đuổi theo, xoay mình cảm thấy một dao động không gian đáng sợ truyền đến, lắc mình sang một bên tránh được.  

             Lại nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy ở bên trong hai con ngươi của Trác Uyên tỏa hai đạo ánh sáng màu vàng rực rỡ, tản mát ra khí thế khiếp người.  

             Vút  

             Lệ Kinh Thiên đi đến trước mặt Trác Uyên, đỡ cả người suy yếu của hắn, bay về phía xa xa. Bởi vì Dâm Xà đã không còn nữa, thần hồn cự mãng đang quấn quít lấy Cừu Viêm Hải rốt cục cũng biến mất vô tung vô ảnh, nhất thời lão ta lại lấy được sự tự do.  

             Liếc nhìn Tuyết Thanh Kiến, vợ chồng hai người cũng đồng thời đuổi kịp thân ảnh Lệ Kinh Thiên, bay về phía xa xa.  

             Mãnh Hổ rơi xuống phía dưới xác chết của Dâm Xà, nhìn thoáng qua Sài Lang đứng ở bên cạnh, trong mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao Dâm Xà lại bị nổ tung đầu?”   

             Bất đắc dĩ lắc đầu, Lang trưởng lão cũng vô cùng mơ hồ, giận giữ dẫm chân nói: “Ta làm sao mà biết được, không biết tên tiểu tử kia sử dụng phương pháp nào, đột nhiên xuất hiện bên cạnh Dâm Xà, nổ tung đầu của lão ta. Chờ đến khi ta phát hiện ra, lão ta đã biến thành hình dạng này. Nhưng mà, có trách thì cũng phải trách bản thân lão ta khinh địch. Ta đã nói với lão ta từ sớm, dao kề trên cổ, trong sáng ngoài tối phải nhìn cho kỹ, bây giờ lại xảy ra chuyện này.”  

             “Ngươi con mẹ nó có biết suy nghĩ cái gì, nếu như ngươi trông chừng tên tiểu tử kia thật tốt, làm sao lão phu lại phải rơi vào kết cục như này?”  

             Đột nhiên, một tiếng gầm giận giữ vang lên, xác chết Dâm Xà đột nhiên rung động kịch liệt bay lên, sau đó vút một tiếng, một hư ảnh cự mãng màu nâu đột nhiên bay ra từ trong xác chết, một đôi mắt tam giác bắn ra từng tia sáng âm độc, không ngừng thè lưỡi rắn, răng nanh bén nhọn tràn đầy khói độc, dường như muốn hoàn toàn nuốt chửng con mồi.  

             “Tên tiểu tử chết tiệt kia, ngươi dám hủy hoại thân thể của lão phu. Nhất định lão phu phải đối đãi với hắn thật tốt, diệt nguyên thần của hắn, sau đó đoạt lấy thân thể của hắn, lão phu phải trả mối thù này.” Cự mãng kia điên cuồng quất đuôi dài, khuấy đảo phong vân, gào thét liên tục.  

             Hổ trưởng lão và Sài Lang liếc nhìn lẫn nhau, bất đắc dĩ nhún vai, cuối cùng nhìn về phía phương hướng mấy người Trác Uyên ở phía xa, giận giữ nói: “Lão Lang, chúng ta có đi giúp Dâm Xà đoạt xá sống lại hay không?”  

             “Đương nhiên, cho dù không giúp Dâm Xà, lão phu cũng nhất định phải khiến cho tên tiểu tử kia bâm thây vạn đoạn.” Lang trưởng lão khẽ cắn môi, trong mắt lộ vẻ hung hăng.  

             Thân thể Dâm Xà đang cuồn cuộn không ngừng, rống to: “Vậy các ngươi còn chờ cái gì, mau truy đuổi cùng ta. Bây giờ thân thể lão phu đã chết, thần hồn rời thể. Ở bên ngoài thêm một tiếng đồng hồ, lực lượng sẽ chịu nhiều tổn hại, ngươi phải nhanh chóng đoạt xá mới được.”  

             “Hay, nếu không thì… Trước hết ngươi tùy tiện tìm một tên nào đó đoạt xá làm thân thể mình trước, sau đó chúng ta lại truy đuổi.” Mãnh Hổ trầm ngâm suy nghĩ một lúc, đề nghị nói.  

             Nhưng lời lão ta vừa nói ra, Dâm Xà nghe thấy đã lắc lắc cái đầu lớn cực đại, tức giận mắng to: “Thúi lắm, thân thể của lão phu đã bị tên tiểu tử kia phá hủy, hôm nay nhất định lão phu phải đoạt xá của hắn. Nếu không, trở lại tông môn, chẳng phải sẽ biến thành trò cười cho mọi người?”   

             Bây giờ ngươi cũng đã là một cái trò cười trong tông môn, đường đường là một cao thủ Hóa Hư Cảnh, lại bị một tên nhãi Thiên Huyển Cảnh nổ tung đầu, quả thực chuyện này chính là chuyện lạ ngàn năm. Làm như ngươi nghĩ chỉ cần có thể báo thù được thì mọi người sẽ hoàn toàn quên đi chuyện lúc trước, sẽ không cười nhạo ngươi vậy.  

             Dâm Xà này thực sự là sỉ nhục của Ngự Thú Tông chúng ta mà.  

             Sờ sờ cái mũi, Mãnh Hổ và Sài Lang liếc nhìn lẫn nhau, thầm cười trong lòng.  

             Tuy nhiên, thân là đồng môn, nếu như bọn họ để cho hung thủ bỏ chạy như vậy, bọn họ sẽ bị chê cười cùng nhau, không có bản lĩnh.  

             Kết quả là, mặc kệ là vì vinh dự của tông môn hay vì mặt mũi của bản thân, bọn họ nhất định phải giết chết tên tiểu ma đầu Trác Uyên này ngay tại chỗ.  

             Cho nên, sau khi nhìn lẫn nhau, hai người cùng một đạo thần hồn cự mãng đuổi theo phương hướng của mấy người Trác Uyên, trong nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng.  

eyJpdiI6InF3SmhLNUJwZlp6dDRWNXRGU2FrMXc9PSIsInZhbHVlIjoiZjZGZ2hFcjBcL0hhQWlRK3pYSlU3cG80dDVpUUhTWGdtK3RGeWkzWHdHUjd3RmFVQmVzNlRVUGNLeENNeEM0c0xtOHN1SVA3TXRxM3pRdnZra2xPc3VLS3lwS05WUGdUOWlTdGJZZVBQYjdZZjZaV2ZaV3d1Q3VZakdzajFaeFFMRVpPZXJjcjJoZU1LTGxWZFR3dk01bVhHZWt0RCtZTEE0UmJRTEdteFNCOTNoVEQ1QXBCb2FIcU50MlJvSTZ0UlRPSVRGRmNcLzNcL2QwRmFrcGQxQ25JNWllRG5qZUpDOG1cL1E5MHp4bFplZ3p6OUFQMEpDSXlSNk1UUnRzTjViUzRhYjFwMGYyWGYyczVqSlNWbmVrWGRaNXVNR0h1bjlvc3ZvSGsrVUxlVHdwc254SUQ5WlwvM0RiS1M5QUhLM1dBVGZwRWNcL3pHQzNiWkprVnpqcjlpUmxJSlY3cE5LeWFcL0ZYR2VsRllsVjJyelZsTVJzZkVIZWpGUzJrXC9HQVcrUDRFanRLK3J5TzFZV21IOUFcL1ZCSWRHbTZsbDZXSWZreFZnOFpxYUpBTWJwSm9Nc3VDMmhTSVdUZEJUek9lWGU3Q015VDlncm12ajBMdU1PdDYxd0pcL3JnSHBDQ0xNdlRBQzRrNndIOXFcL211SDlPTUVjVWpzWHlpWUpsdnBySUhNYUxpSFJ6eUw5TFM2blgzNDNUNXp5anI4NmZYaEtjV0d4eXhlTlhWbFNDY1grQ0EyZlhEcFplU3Y5YkZ6V0xnRW4wZ3R0bmtmaFBNa0tWdnpJaTk4eVJvRk82b2FtSkJ2c3Z6dW43Wkt4cGo3MjZCK1VDUWNWeHdSSnh5NGs3YlBBTk5UZDBQU0FVaVwvQldZZjdMcmx1WFU5TGFERG9icitLb1dLWlk4QzZqaVJKdE5FY3h3RzZLTFpkdmZ1SmtaQXZIeU9uTGczVGxEbWMyaUFiK3VWTFwvZVwvekpBUDlyMFwvVkNENjZCNW1YXC9FcHVRblhaMzhIQkxpVklIME5IOUM3cTBrYnhMOG5ETUN0OXdHTEJqQmlxZERlcGg1bkJQUjY5emFGanZCb1o3XC9TeHBaeWtKOWlWdmZPNjdiT3NcL3dDbW55TGhVWEI0RGFsdGxYMUtPNDByVlwvOElqQ2pLd2dFb09JWkdzSGZVdHlVNFFSMVBpZVBoajVGTWlkTFJzWUtmM3BudG9mWERhNHR2dnZhKzZKV1RLMmRVMThIeFlWUG1kbmRJdDF3SU5lNjJBUktSRk5BMVFJSERGU3llK3ZEKzZDUE02QXRWMzBTTnUyaHgzQUdGY2RVcFExd3JBeFJVY3ArbE4zRllqaUlUK0ZwYUNERGFMQW15ejR2R05McEpcL0trZTJOc2lOUmptRVRaYVU2dng2d1hHaUZBU2pVNHNSc1NKQzdNeEpJd1lxMUVDd01OaHJcL0E4UUZkdm1VRWZ6ZlwvZENsWlVKRGxCNlVlcUxOMlZsV0NYZ2hKazg2OU1LaEExem95bDV3RVBLcTJvTXdESU5ER1RNZnh0c241T0tHZVlKa3RKclVFWGVFUkpwZEZ0aWRpcGNLMFJ2bTBZNjR1QnRmMTV2ajg9IiwibWFjIjoiMzUyNzRjZGJkZWQyOTZmZGY4NDZhYTAxMjllNTg2ZWMzMjNiNzJmNzRhYTBkYjQ5ZGEyZjdiNTUwNTM5MDQ0ZSJ9
eyJpdiI6IlhDTEdvVnk5Ykc5WGRIRTMzdVRhV3c9PSIsInZhbHVlIjoidUdDWW5DbE91bk5PUjRJMFpkN2JMV0NUaHNocnJkdDI0cnk2cGZwTWZuQ3RCOUVIc25QVFg5aXRlSWtLWWsydm5tXC9UZUJGazhlTk0zWXBDZ1VCQ0lnaDJTYWl6d09FYW1uY1dHeFcydHNxTGhBc0ZpcCtuM3h4d2d5eXEyOEI1WHU2UEZaUnZQVlNWOFJ4WVdNcWYrQ2lxOVJyWnc4NTU3NTExbE9BWjZta0E5YnVxN29Rbm9HY2dyTDIrN0VValZxdWxjKzZCMDFVOXZOQ1FPS2ZrQXZuTWg0R1J5WlplV3RqRjFJRjNnNjlqSmNkK3FhMzFIOW12WHh5VFlPZFRlckg0RkIxWGZkeFJOUjlpeWZQd2NNRWhSaDNLYVloTkgxMXNSd1VDRFViSFF2RXJMaG1Vanl4MWt1aTNcL2hTY2lncmpSdGZ2eE5VdjJGXC9qRWRCQkxCWUNnUWpHc0ZSZEdOaWNQWjluWkV3NUo1YkRqMEJIU2dxd2VkOVNuZkViSWVBVXNDeDhvXC9XUW1hRHFvVzI2VUw4dzdjUnNWKzBQS0VqZkFvU0JjOUo3SUlQVEZ5bktqaDJ0QVVyMldKWEExS1c3dzhuU2Zxa3pTc2w4UFdUXC9hXC9tcmF3QzcyUzBkZFIrUEZKbVkzY3BrSjc4K0ZjXC8xUm44ZVwvZW9CcHZBdE4xU2dYXC9cL0FabHVVbnJXY0IxaHNsVUtmQlBDQmI4NTRYZDU4YVZVZlhEbz0iLCJtYWMiOiIxZDE5YWYyYWE4YTQ0OTZmZjFiMjVhN2UwYmVkYzRiNmE3ODU1ZGFkMTY3ZWUxZDJlOTNjMjE2YTQ3MmE0ODM4In0=

             Hai mắt lộ vẻ nhìn xa trộng rộng, Thác Bạt Thiết Sơn thản nhiên nói: “Mặc dù quân lực bọn họ ở thế yếu, nhưng  cũng có thể đại náo cao thủ Hóa Hư Cảnh. Hoặc có thể nói… Trác Uyên còn có sự chuẩn bị nữa…”

Ads
';
Advertisement