Trên chiến trường, tinh binh cường tướng của đại quân Độc Cô còn sót lại cùng với Thiên Vũ Tứ Hổ đều bị Tam lang vệ của Khuyển Nhung dẫn theo trăm vạn đại quân bao vây, liều chết chống cự.
Huyết Ảnh Lang cười dữ tợn một tiếng, nhìn về phía bốn người Độc Cô Phong, quát lớn: “Thiên Vũ Tứ Hổ, ta kính nể các ngươi cũng là anh hùng nơi chiến trường, không muốn đám loạn quân các ngươi chết trận sa trường. Chỉ cần các ngươi chịu đầu hàng quy thuận, Huyết Ảnh Lang ta đảm bảo nguyên soái nhà ta nhất định sẽ đối đãi với các ngươi như khách quý, tuyệt đối sẽ không bạc đãi!”
“Nằm mơ, chúng ta chính là Tứ Hổ tướng lãnh của quân Thiên Vũ Độc Cô, há có thể đầu hàng đám man di Khuyển Nhung các ngươi?” Độc Cô Phong tức giận hừ một tiếng, lạnh lùng quát.
Bĩu môi khinh thường, Phong Hống Lang lớn tiếng quát: “Độc Cô Phong, các ngươi đều đã bị hoàng đế của chính mình vứt bỏ, còn bướng bỉnh như vậy làm gì? Nguyên soái của chúng ta yêu quý nhân tài, Thiên Vũ Tứ Hổ các ngươi dẫn theo quân Độc Cô tinh nhuệ đầu quân theo chúng ta, ngày sau ra chiến trường giết địch, kiến công lập nghiệp, tiền đồ vô lượng, việc gì phải khăng khăng bước đi trên tử lộ? Lòng lang dạ sói giống Thiên Vũ hoàng đế như vậy, các ngươi cảm thấy đáng giá hộ giá hộ quốc vì hắn ta sao?”
Tuy người Khuyển Nhung có hợp tác với Thiên Vũ hoàng đế, nhưng đối với hành vi âm hiểm như vậy của hoàng đế cũng vô cùng khinh thường. Ngược lại vô cùng tán thưởng với chiến lực và lòng trung thành của quân Độc Cô.
Cho nên trong tình huống có thể cướp người, đại quân Khuyển Nhung vẫn tận lực muốn mượn sức của đội quân thiện chiến bị vứt bỏ này!
Thế nhưng đáng tiếc, Độc Cô quân có thể bất bại nhiều năm như vậy, trong đó có một nhân tố quan trọng nhất chính là quân hồn kiên định, thề chết cũng không khuất phục! Cho dù nguyên soái của bọn họ bị hoàng đế hãm hại đến chết, nhưng bảo bọn họ phản quốc thì bọn họ không thể làm được.
“Phong Hống Lang, Huyết Ảnh Lang, các ngươi không cần lại tốn thêm miệng lưỡi nữa. Đại quân Độc Cô chúng ta giữ nhà giữ nước, đến chết không đổi. Thức chúng ta bảo vệ chính là bá tánh Thiên Vũ, không phải giang sơn của Vũ Văn hắn ta!” Độc Cô Phong ánh mắt lóe lên tia sáng, hét lớn thành tiếng.
Tướng sĩ quân Độc Cô cũng liên tục rống giận, tuy rằng bị bao vây nhưng không hề có một chút cảm xúc nản lòng lui bước nào, ngược lại tràn đầy kiên nghị và anh dũng.
Tam lang vệ nhìn hết thảy những điều này, âm thầm gật đầu, đây quả thật là một đội quân tốt, đáng tiếc...
Trong lòng thở dài một tiếng, Tam lang vệ nâng tay phải lên, chuẩn bị hạ mệnh. Ánh mắt Xạ Thiên Lang Triết Biệt tràn đầy tôn sùng mà nhìn đội quân tinh nhuệ này, lớn tiếng hô: “Thiên Vũ Tứ Hổ, chờ hôm nay ta tiêu diệt các ngươi xong sẽ mai táng các vị cẩn thận!”
“Vậy đa tạ, ha ha ha...” Độc Cô Phong cười lớn một tiếng, khí phách hùng hồn.
Tam Hổ còn lại liếc nhìn nhau, cũng lộ ra nét mặt vui vẻ. Tuy rằng lần này chiến đấu bọn họ là mồi câu dụ địch, nhưng tùy thời đều có khả năng bỏ mạng, cho nên cũng đã chuẩn bị trước tâm lý chịu chết.
Tam lang vệ nhìn tình cảnh này, con ngươi khẽ động, dường như có chút không đành lòng. Dù sao cũng là lão đối thủ nhiều năm, cũng có chút thưởng thức. Nhưng quân nhân có chức trách của quân nhân, là địch nhân, ở trên chiến trường bọn họ tuyệt đối không thể thủ hạ lưu tình.
“Ra tay tiêu diệt bọn họ!”
Tam lang vệ gần như là đồng thời vung tay, hét lớn. Thiên Vũ Tứ Hổ cười lớn một tiếng, cũng chuẩn bị bị tấn công từ ba phía.
Nhưng đúng lúc này, từ bên trong rừng rậm phía xa lại truyền đến tiếng hô hào và tiếng gào thét chuyển trời đất.
Chỉ trong nháy mắt, ánh lửa thấu trời, bốc thẳng lên cao!
Thân mình bất giác run lên, Tam lang vệ đồng thời nhìn về phía sau, con ngươi không nhịn được mà đột nhiên co rụt lại, sợ hãi kêu thành tiếng: “Là đại trướng của nguyên soái lều lớn, có người tập kích doanh trại!”
“Ha ha ha... cuối cùng Tiểu ngũ cũng hành động!” Ánh sáng trong mắt chợt lóe, Độc Cô Phong không khỏi cười to thành tiếng.
Đám người Xạ Thiên Lang nhìn thấy không khỏi đồng thời kinh ngạc, nói: “Các ngươi phái người tập kích phía sau đại doanh nguyên soái chúng ta? Nhưng Độc Cô quân các ngươi đã bị giam cầm ở đây, còn có nhánh quân nào có thể đột kích tới đó?”
Hiện tại, Bát Lang Vệ tề tựu đầy đủ, trướng chủ soái lại trống không. Địch nhân phái người đánh lén, nào có ai đi bảo hộ nguyên soái đâu...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất