Nói xong quay đầu chạy nhanh, chỉ còn lại Thiên Địa Song Thánh, cố gắng cầm cự trận pháp. Rút lui hay không rút lui cũng không được.
Nếu rút lui, Cổ Tam Thông sẽ thoát ra được, chẳng phải sẽ lập tức đi tính sổ với bọn họ sao? Nhìn qua đầu hắn ta là biết.
Nhưng nếu bọn họ không rút lui, để hắc bạch xiềng xích kia sụp đổ, Cổ Tam Thông thoát ra được cũng là chuyện không sớm thì muộn. Hơn nữa, cho dù Cổ Tam Thông không thoát ra được, đợi cho Lạc gia đến giúp đỡ, bọn họ cũng không có cách nào chống đỡ được cả hai bên Lạc gia lẫn tiểu quái vật.
Tiểu quái vật sớm muộn cũng thoát được, sớm muộn bọn họ cũng phải chết!
Bởi vậy, nếu rút lại m Dương Trận Pháp, bọn họ sẽ chết ngay lập tức, nhưng nếu không rút lại trận pháp, cũng sẽ chết từ từ, trong lòng như bị giày vò, dù sao cũng phải chết nhưng lại làm lộ ra vẻ khổ sở trên mặt bọn họ, không biết giải quyết như thế nào.
Đến tột cùng bọn họ phải làm thế nào mới đúng đây...
Lúc này, một tiếng cười khẽ phát ra từ phía sau bọn họ: “Ta nói cho các người nghe... Ta biết ngày trước các người từng đi theo Gia Cát Thừa Tướng, hóa ra chính là người của Hoàng Đế! Bệ hạ đúng là mưu mô thật, bảo sao Gia Cát Ngọc Long bị thất bại đến thảm hại như vậy!”
Hai người ngạc nhiên xoay người lại, sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, kinh hãi kêu lên: “Trác Trác Trác Uyên? Ngươi... Ngươi vẫn chưa bị cao thủ Hóa Hư giải quyết sao?”
“Không hề, ngược lại bọn họ bị ta giải quyết rồi!” Khóe miệng quỷ quyệt cong lên, Trác Uyên cứ thế cười.
Nhưng bộ dáng tươi cười này, đối với hai người bọn họ lại u ám kinh khủng.
Ba người đó cũng là cao thủ Hóa Hư, vậy mà lại bị tiểu tử này giải quyết, rốt cuộc hắn đã làm như thế nào vậy?
Cổ Tam Thông vừa giãy dụa vừa hét lớn: “Người đến đúng lúc lắm, mau để con giết hai tên khốn kia, bọn chúng trói con đau quá!”
Phất phất tay về phía Cổ Tam Thông, ra hiệu bảo hắn ta yên tâm đi, Trác Uyên nhìn Thiên Địa Song Thánh, lạnh lùng cười nói: “Hai vị cũng nhiều tuổi rồi, thấy nhà không có người lớn lại đi ăn hiếp con ta sao, nghĩ ta sẽ nương tay sao...”
Từng câu chất vấn của Trác Uyên đều khiến Thiên Địa Song Thánh sắp phát khóc với nhau rồi.
Ai dám ăn hiếp phụ tử nhà các ngươi, các ngươi ăn hiếp bọn ta thì có! Hơn nữa, ai nói nhà ngươi sẽ nương tay chứ? Đừng có tự cao tự đại!
Nhưng thấy Trác Uyên đã đến rồi, bọn họ không làm gì được Cổ Tam Thông nữa, biết chắc bản thân sẽ thất bại không khỏi thở dài một hơi, hoàn toàn tuyệt vọng.
Hai người liếc nhìn nhau, tựa như rất hiểu rõ đối phương, đồng thời thu hồi cánh tay lại.
Cổ Tam Thông lập tức được giải phóng, liên tục cười to, trừng mắt nhìn hai kẻ phía dưới mình, chân giẫm mạnh xuống, phẫn nộ hét: “Dám trói ta, muốn chết phải không?”
Nhưng hai người kia không chút phản kháng, thở dài một hơi, sắc mặt lạnh nhạt, dường như đã buông bỏ mọi thứ, chấp nhận cái chết đến với mình!
“Khoan đã!”
Đúng lúc Cổ Tam Thông định dùng hết sức giẫm mạnh xuống, Trác Uyên đột nhiên mở miệng.
Lời vừa nói ra, gót sắt của Cổ Tam Thông lập tức dừng lại, không khỏi sửng sốt, nhìn về phía Trác Uyên nói: “Người sao vậy?”
“Tiểu Tam Tử, hai tên kia tra tấn ngươi lâu như vậy, không nên tùy tiện làm vậy với bọn họ! Bắt lấy bọn họ, cho bọn họ biết Uy Lực Tuyết Tằm, ta giúp ngươi trút giận!” Tinh quang trong mắt chợt lóe lên, Trác Uyên liếc hai người kia một cái, lạnh lùng cười.
Mắt Cổ Tam Thông sáng lên, lập tức gật đầu: “Ý kiến hay nha!”
Tiếp đến khôi phục lại thành hình dạng người, khi hai tên kia chưa kịp phản ứng, lập tức một tay một người túm lấy cổ bọn họ, dùng lực nắm mạnh, hai kẻ kia kinh hãi mở miệng.
Trác Uyên nhân cơ hội bắn ra hai viên Huyết Tằm vào trọng miệng bọn họ.
“Ngươi vừa cho bọn ta ăn cái gì vậy?” Thiên Thánh cả kinh, vội vã hỏi.
Trác Uyên không giải thích mà chỉ cười một tiếng: “Đồ tốt!”
Vừa dứt lời, Trác Uyên bóp tay lại, hai người lập tức ôm bụng quay cuồng đau đớn, hai mắt sưng đỏ nứt toác, nhịn không được ngã xuống đất, kêu gào, khóc thét liên tục.
Cổ Tam Thông thấy vậy vỗ tay khen ngợi, cảm thấy cuối cùng oán khí trong lòngcũng được trút hết!
Trác Uyên thấy Cổ Tam Thông thỏa ý cũng vui vẻ cười, tiếp đến cho người áp giải Thiên Địa Song Thánh về, rồi dẫn theo mọi người quang minh chính đại chiến thắng trở về!
Lần này Tin tức đại thắng rất nhanh đã truyền đi khắp nơi, thanh danh của Trác Uyên và Lạc gia cũng một bước tăng cao. Lạc gia nghiễm nhiên trở thành tuyệt thế công thần, đại cứu tinh của thiên hạ.
Đánh đuổi được kẻ thù bên ngoài đi, so với bốn chữ khai quốc công thần cũng không có gì khác biệt.
Huống hồ ngay từ đầu Trác Uyên đã luôn sẵn sàng xả thân vì triều đình, một tấm gương về lòng trung quân ái quốc đích thực, nghiễm nhiên trở nên đáng kính trong lòng tất cả mọi người.
Nhưng bọn họ đâu biến rằng, Khuyển Nhung Đại Quân đi xâm chiếm kia chính là cùng một bè với Hoàng Đế. Mà Trác Uyên hộ quốc công thần này giống như đang đe dọa tuyệt thế kiêu hùng của Hoàng Đế!
Mặt khác, Quỷ Vương đang liều mạng hướng về phía hoàng thành, muốn báo tình thế nguy hiểm này với Hoàng Đế.
Nhưng bỗng nhiên, một tiếng gầm rống vang lên, một con Cự Long tối đen đột nhiên xuất hiện trước mặt lão ta, lão ta thậm chí không nhịn được kinh hãi kêu lên, Cự Long kia há miệng nuốt trọn người lão ta, trong nháy mắt cả hơi thở cũng biến mất.
Lạnh lùng cười, Lệ Kinh Thiên khẽ gật đầu: “Nhiệm vụ mà Trác quản gia giao cho chúng ta coi như đã hoàn thành. Mọi thứ coi như xong hết rồi. Tiếp đến đi tìm Hoàng Đế kia tính sổ thôi...”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất