Ba người Gia Cát Ngọc Long nhìn Trác Uyên chăm chú, hoàn toàn ngây dại.
Rất lâu sau, Gia Cát Ngọc Long mới thì thào: “Trác quản gia, việc này là một tác phẩm lớn. Phá tan hàng rào đế quốc, lấy tài nguyên trong tay làm nền tảng, không ngừng thu nhận đại gia tộc các nước kha gia nhập, trở thành một tổ chức khổng lồ không chịu sự trói buộc của đế quốc. Đến lúc đó, một biến thành, hai biến thành bốn, cùng với sự gia nhập của các gia tộc, tài nguyên sẽ không ngừng nhiều lên. Chúng ta có thể nắm bắt toàn bộ Tây Châu, trở thành Hoàng đế trong bóng tối của Tây Châu!”
“Đúng vậy, hơn nữa chỉ có chúng ta mới làm được chuyện này. Bởi vì chúng ta đã là Hoàng đế trong bóng tối ở nơi này, không chịu sự hạn chế của đế quốc. Còn việc thu hút các gia tộc khác gia nhập sẽ dùng lợi ích để dụ dỗ, không phải dùng vũ lực cưỡng ép nên sẽ không bị phản phệ, các đế quốc khác cũng không chú ý ngay lập tức. Đợi đến khi thực lực của chúng ta đủ mạnh mẽ, sợ rằng không có đế quốc nào trên đời này dám động đến chúng ta!”
Trác Uyên lạnh lùng cười, nhìn ba người kia trêu chọc nói: “Nếu như vậy, ba vị phải quản lý một tổ chức lớn như thế, sẽ còn tâm trạng đấu đá với nhau à?”
Ba người kia theo bản năng ngơ ngác, ánh mắt nhìn Trác Uyên đầy vẻ khâm phục.
Gia Cát Ngọc Long cung kính ôm quyền thở dài: “Trác quản gia đúng là thiên tài, lại có chí hướng lớn như vậy. Chẳng trách lúc trước ngươi lại nói với lão phu, dã tâm của ngươi lớn hơn lão phu nhiều. Hôm nay nhìn thấy, quả nhiên không sai!”
“Nếu muốn phát triển thế lực lớn như vậy, đúng là lựa chọn tốt nhất để lão phu thi triển quyền cước. Đến lúc đó, đoán chừng lão phu còn cảm thấy tài trí không đủ dùng đấy, ha ha ha...” Lãnh Vô Thường cũng cười khẽ một tiếng, vô cùng hài lòng.
Trác Uyên im lặng suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp: “Hiện tại chỉ có chúng ta biết rõ kế hoạch thành lập Lạc Minh. Hoa Vũ Lâu bọn họ còn đang suy nghĩ trùng kiến gia tộc. Chuyện này không có lợi với sự độc chiếm của một nhà chúng ta, ta không muốn tái hiện lại thế cục loạn lạc của Ngự Hạ Thất Thế Gia năm đó nữa. Ba vị đều là trí giả đứng đầu thời này, có thể khiến bọn họ cam tâm tình nguyện từ bỏ suy nghĩ xây dựng lại Ngự Hạ Thất Thế Gia, gia nhập Lạc Minh, trở thành nhóm người ủng hộ đầu tiên của chúng ta hay không phải xem các vị rồi!”
Ba người khẽ nhíu mày, nhìn nhau, cả ba đều khinh thường cười khẽ, cùng nói: “Việc nhỏ, chỉ là đánh vào mặt tư tưởng mà thôi, cực kỳ dễ dàng!”
Trác Uyên nhếch khóe môi, hài lòng gật đầu.
Có ba người quản lý mưu tính sâu xa, sự phát triển của Lạc gia trong tương lại không có vấn đề gì rồi...
“Tốt, ta còn có chuyện quan trọng, mọi người tự thương lượng phân chia công việc trước đi!” Sau khi nghiên cứu thảo luận một ít bước cụ thể, Trác Uyên đứng dậy muốn rời đi.
Lúc này, Lãnh Vô Thường hơi tò mò nhìn hắn, nghi ngờ hỏi: “Trác quản gia, ngươi đúng là suy nghĩ hơn nười, khiến người khác không nhìn thấy. Sao người lại nghĩ ra hình thức phát triển kỳ lạ như thế?”
“Ta đã thấy!” Trác Uyên nhếch môi cười, từ chối cho ý kiến.
Ba người kia nghe xong thì vô cùng mê muội.
Đã thấy? Trên đại lục này có gia tộc làm giàu như vậy à, sao chưa từng nghe nói qua thế?
Nhưng bọn họ đâu biết, ở Thánh Vực cao cao tại thượng, Thánh Tộc là gia tộc đứng ở vị trí cao nhất trên thế gian. Mỗi gia tộc đều là liên minh, là sự tồn tại khổng lồ khiến cho các đại tông môn khác sợ hãi...
Mặt khác, Trác Uyên tạm biệt ba người, đi đến một căn phòng khác, sau khi vào cửa, bên trong có hai người đang ngồi, là Thiên Nhị Thánh.
Chẳng qua giờ khắc này, hai người bọn họ đều bị phong bế tu vi, không thể động đậy, chỉ có thể ngồi yên ở đó mặc người khác chém giết, sắc mặt như tro tàn.
“Hai vị, lâu rồi không gặp, gần đây tốt chứ? Ha ha ha...”
Trác Uyên khẽ cười một tiếng, bấm một thủ quyết, hai người kia lập tức nhúc nhích được: “Gần đây có nhiều chuyện bận rộn, không quan tâm đến hai vị được, thứ tội!”
“Hừ, Trác Uyên, ngươi không cần vờ vĩnh tốt bụng ở đây, thắng làm vua thua làm giặc, ngươi muốn tra tấn hai người bọn ta như thế nào thì cứ làm đi!” Thiên Thánh ngẩng đầu, vẻ mặt đầy kiên nghị.
Trác Uyên bật cười, từ chối cho ý kiến: “Sợ rằng hai vị hiểu lầm rồi, nếu ta muốn tra tấn hai vị thì sao có thể để hai vị sống thoải mái hai tháng qua được?”
“Vậy lúc ngươi bắt được bọn ta, không phải đã sung sướng giày vò bọn ta đấy hả, mặc dù chỉ có ba ngày nhưng bọn ta lại giống như sống trong địa ngục ba năm!” Lão ta hung hăng cắn môi, dữ tợn nói.
Trác Uyên khẽ than nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ giải thích: “Kính nhờ, là ta cứu các ngươi đấy. Lúc đó, nếu ta không lấy cớ tra tấn để bảo vệ tính mạng cho các ngươi, các ngươi trói Tiểu Tam Tử thời gian dài như vậy, hắn ta còn không giẫm chết các ngươi cho hả giận? Về sau ta đuổi hắn ta đi, giải trừ nỗi khổ huyết tằm cho các ngươi, còn để cho các ngươi ăn ngon, các ngươi không quên đấy chứ.”
Hai ngươi vô thức sửng sốt, liếc nhìn nhau, đúng là như vậy.
Từ khi Cổ Tam Thông giúp đỡ Trác Uyên, sau khi rời khỏi Lạc gia, bọn họ không bị tra tấn nữa.
“Ngươi muốn làm gì? Sảng khoái nói thẳng đi!” Biết rõ Trác Uyên sẽ không tỏ vẻ xum xoe khi không có chuyện gì, Thiên Thánh im lặng suy nghĩ một lúc rồi hét lên.
Trác Uyên cười khẩy, chân thành nói: “Hy vọng hai vị sẽ gia nhập chúng ta!”
Cái gì?
Hai người ngạc nhiên sửng sốt, liếc mắt nhìn nhau, đồng thời cười xùy một tiếng: “Không có khả năng!”
“Vì sao?” Trác Uyên nhướng mày, nghi ngờ nói: “Hôm nay hoàng thất đã bại trận, Hoàng đế đã băng hà, tên mập kia sắp lên ngôi, còn là ta nâng hắn ta lên, chắc chắn chỉ là một tên bù nhìn. Các ngươi đi theo bọn họ thì có tương lai gì? Không phải các ngươi cũng ngu trung với hoàng thất đấy chứ.”
Thiên Thánh chậm rãi lắc đầu, cười khẩy: “Chúng ta không phải là Độc Cô Chiến Thiên và Nhân Thánh, không có nhiều lòng trung thành như vậy, chẳng qua hoàng thất đã nuôi dưỡng chúng ta, chúng ta làm việc thay bọn họ mà thôi. Nhưng chúng ta tuyệt đối sẽ không gia nhập Lạc gia các ngươi. Bởi vì các ngươi cùng một phe với tên quái vật Cổ Tam Thông kia.”
“Nhi tử của ta có thù oán gì với các người mà các ngươi hận hắn như thế?” Trác Uyên nhíu mày, khó hiểu hỏi.
Thánh cười khẩy, nói: “Hừ, ba trăm năm trước tiểu quái vật kia đã phá hư căn cốt của chúng ta, khiến chúng ta chật vật ở Hóa Hư Cảnh cả đời này, hủy tiền đồ của chúng, ngươi nói xem chúng ta có thù oán gì với hắn ta?”
Nghe vậy, rốt cuộc Trác Uyên cũng hiểu rõ tất cả, tiện tay lấy ra một chai dược nói: “Hóa ra là mấy chuyện nhỏ này. Ngươi xem, đây là Thông Thiên Đan, linh đan cấp mười giúp thông mạch nối xương. Lệ lão bị đánh đến nỗi gân mạch đứt từng khúc, sau khi ăn một viên ngay lập tức có chuyển biến tốt, còn đột phá bình phong Hóa Hư Cảnh. Nếu như các ngươi chịu bỏ qua ân oán này, giảng hòa với nhi tử của ta thì cứ cầm bình đan dược này đi!”
Thân thể hai người run rẩy dữ dội, liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều là sợ hãi, bọn họ tuyệt đối không ngờ Lạc gia lại có thần dược như thế?
Nhưng lúc nhìn Trác Uyên lại hơi lo lắng hắn lừa gạt mình, Thiên Thánh do dự nói: “Nếu đúng như vậy thì Trác quản gia có ơn lớn với chúng ta, đừng nói chỉ một lời cảm ơn, chịu sự sai khiến của ngươi cả đời để báo ân cũng được. Về phần chuyện của lệnh công tử, tất nhiên sẽ không nhắc đến nữa, nhưng nếu ngươi dám gạt ta...”
“Ngu ngốc, mạng các ngươi đều nằm trong tay ta, ta cần thiết lừa ngươi à? Hơn nữa các ngươi đã dừng lại Thần Chiếu Cảnh đỉnh phong trong thời gian dài, nếu không phải căn cốt bị hủy thì đã đột phá từ lâu rồi. Hôm nay các ngươi ăn đan dược này vào, chắc chắn sẽ đột phá đến Hóa Hư Cảnh, thật hay giả thì cứ thử một lần sẽ biết!”
Chỉ trong một lát, một dòng nước chảy thẳng vào huyết mạch gân cốt, khiến bọn họ không khống chế được phát ra tiếng rên khẽ...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất