Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Vù!  

             Giống như một ngôi sao nhỏ xoẹt qua trên bầu trời đêm, toả ra ánh sáng lạnh lẽo, đối diện với khuôn mặt Trác Uyên. Trác Uyên kinh ngạc, không kịp quay đầu thì đã lùi về sau một bước, ngẩng đầu lên.  

             Lưỡi đao cọ vào đầu mũi và xoẹt qua mặt hắn, ngay sau đó một cổ tay trắng như ngọc hiện lên trong hai đồng tử của hắn.  

             Trác Uyên nhanh tay nhanh mắt, lập tức ra tay, bang một tiếng đã bắt được bàn tay ngọc đang cầm đao kia, sau đó xoay cổ tay ấy. Nhưng lại nghe thấy giọng nói kinh ngạc dịu dàng, một bóng dáng xinh đẹp thướt tha đã ánh vào trong mắt hắn.  

             Đó là một tiểu cô nương khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, đôi mắt như sao trời, lông mày như vẽ, không trang điểm son phấn, trong sáng dễ thương. Nhưng mà ở sâu trong đồng tử kia lúc nào cũng tỏa ra sát ý lạnh lẽo, khiến cho những người vừa mới gặp đã có cảm giác lạnh đến tận xương tuỷ.  

             Không hổ là đệ tử Ma Môn, tuổi còn nhỏ mà đã giết người như gai!  

             Hai mắt hơi nheo lại, con chim già Trác Uyên đã nhìn thấu nội tâm tiểu cô nương này trong nháy mắt, bất giác bất lực lắc đầu.  

             Ở thế gian này một thời gian, hắn đã thấy qua Lạc Minh Ngọc lương thiện, Ngưng Nhi hồn nhiên, Khuynh Thành đại nghĩa, sau đó còn có Sương Nhi khoan dung, đến khi trở lại Ma Môn hắn có cảm giác không quen.  

             Nhưng mà trông thấy tiểu cô nương này, dường như hắn thấy được chính mình lúc trước, khi vừa mới bước chân vào Ma Môn, sát khí lộ ra, tàn nhẫn độc ác, lạnh nhạt vô tình đối với mọi thứ trên thế gian. Dường như mục đích hắn bước vào thế gian này chỉ có một, đó là phá huỷ nó hoàn toàn!  

             Ma sinh từ tâm, ma diệt từ tâm.  

             Hắn vẫn luôn ở thế gian tu luyện, nhưng lại phát hiện ma tính càng ngày càng yếu đi, hoặc là ma tính của hắn đang biến đổi và bước lên một cấp độ cao hơn.  

             Nhưng mà hắn không biết nó ở chỗ nào, hắn chỉ biết trong lòng hắn, cho dù so với Ma Hoàng lúc trước cũng đã trầm ổn hơn nhiều!  

             “Ha ha ha… Con chim non vừa mới bước vào Ma Đạo mà đã dám khiêu chiến với diều hâu, quả đúng là ngoé con không sợ cọp. Nhưng mà đáng tiếc rằng ngươi còn chưa đủ trình độ đấy!”  

             Rắc!  

             Trác Uyên bẻ cong tay của tiểu cô nương kia ra phía sau, một hồi xương cốt vỡ vụn lập tức vang lên, khiến cho tiểu cô nương ấy phải nghiến răng vì đau, trên trán chảy ra vài giọt mồ hôi lạnh.  

             Nhưng mà nàng ta vẫn luôn cắn chặt răng, không hề kêu rên một tiếng!  

             Lông mày Trác Uyên hơi nhếch lên, trong lòng âm thầm gật đầu, tiểu nha đầu này ý chí kiên định đấy!  

             Nhưng mà vào đúng lúc này, tiểu cô nương kia hung hăng quay người lại, một tiếng rắc vang giòn, vặn gãy chính tay mình, sau đó ở tay áo bên kia xuất hiện một con dao găm, đâm về phía lưng Trác Uyên không chút do dự.  

             Đồng tử bất giác run lên, trong lòng Trác Uyên kinh ngạc.  

             Nha đầu này quả thật đã được Ma Đạo tinh luyện, tàn nhẫn với cả chính mình, giống y như lão tử lúc trước!  

             Kết quả là trong lòng Trác Uyên lại có một cảm giác quý mến mà chẳng rõ lý do.  

             Nữ tử này cũng giống như Trác Uyên, đều có tu vi Thiên Huyền tầng sáu, tuy nhiên sức mạnh nguyên thần của Trác Uyên lại có thể sánh ngang với cao thủ Thần Chiếu. Dưới sự giám sát của nguyên thần, nữ tử này không có một cơ hội nhỏ nhoi nào có thể đánh lén được Trác Uyên!  

             Nhưng mà Trác Uyên lại không ngại để cho nàng ta thành công một lần.  

             Phốc!  

             Một tiếng trầm đục vang lên, một lưỡi dao găm đâm vào trái tim Trác Uyên không sai lệch chút nào. Ánh mắt nàng ta sáng ngời, không khỏi lộ ra một nụ cười mừng rỡ.  

             “Sao thế, cao hứng như vậy sao? Đâm trúng một nhát đã cho rằng mình nắm chắc thắng lợi trong tay, sau đó lại để lộ ra sơ hở, dẫn tới thất bại trong gang tấc, đây chính là sai lầm mà những người trẻ tuổi thường phạm phải!”  

             Bỗng nhiên, một tiếng cười khẽ vang lên, đồng tử nàng ta bất giác co rụt lại, vô cùng kinh ngạc, ngẩng đầu lên thì thấy Trác Uyên đang vui vẻ nhìn nàng ta, không có chút nào là tức giận hay hoảng sợ.  

             Nàng ta không khỏi ngẩn người, trong lòng cảm thấy vô cùng khó hiểu.  

             Người này thực sự kì quái, vì sao bản thân bị thương mà vẫn còn tươi cười như vậy? Chẳng lẽ vừa rồi là hắn cố ý?  

             Sao có thể, thiên hạ còn có người ngốc như vậy sao?  

             Nhưng mà bất luận như thế nào trong lòng nữ tử này cũng hiểu rõ, một đao kia chẳng hề có tác dụng gì, vì vậy nàng ta mạnh mẽ rút đao về rồi lại đâm về phía trước. Nhưng mà mục tiêu lúc này lại là vị trí yết hầu của Trác Uyên, một nhát phải chết!  

             “Dừng tay, lớn mật!”  

             Nhưng mà đúng lúc này, một tiếng hét lớn đột nhiên vang lên, bốn đạo khói đen cùng bay vào từ bên ngoài kết giới, bỗng nhiên tới trước người nàng ta rồi nhấc bổng nàng ta lên cao trong nháy mắt.  

             Đúng là Ma Sách Tứ Quỷ đã xuất hiện, nhìn thấy Trác Uyên bị ám sát, bất giác khẩn trương, muốn xé tan người thành bốn mảnh!  

             Trác Uyên trông thấy vậy không khỏi vội vàng hét to: “Bốn người các ngươi dừng tay cho ta, để nàng ta xuống!”  

             Bịch!  

             Thân thể nàng ta rơi xuống đất nặng nề, đầu óc choáng váng, bốn đạo khói đen tản ra, khuôn mặt giận dữ của Ma Sách Tứ Quỷ hiện lên.  

             Quỷ Hung Ác hung dữ nhìn tiểu cô nương kia, tức giận hét lên: “Tiểu nha đầu ngươi được lắm, lại dám hành hung ở Ma Sách Tông? Rốt cuộc là ai sai khiến, không muốn sống nữa sao?”  

             “Các ngươi là ai, tại sao có thể mở kết giới tông môn Ma Sách Tông ta?” Lông mày tiểu cô nương kia nhăn chặt lại, vẻ mặt khó hiểu, lớn tiếng hỏi.  

eyJpdiI6ImM3WmdcL210azM1K0VPUFVcL05CbHo3UT09IiwidmFsdWUiOiJFT2xzQWpWR2kyZGNDSytpb29CbDFPVUJCa2JjSk9lellnNjhTYXRtTmlGTmlucGZweHF6alliQlNkR0tXWmd6WGZGSUhsaG9HUzdWWmlueitoZkoySnhKQnE4NEtQRGVcLzJFVEdNcnNSMG82Q0ZTeGw3cmsrdHNFSmZCOUVUY2RUcFREcGM4VHJMKzBqWFJGOXZrcGRFWGMwXC9NN2duMGJYNTBUcmJ1WjFlSnAzSmZONEx6RWV4Y0xIb3NTRFVWMXZvU3lHUThyREFJeWNkbEduOXY0N2ZFYzl1TnRlaHphQ3BUVEhEa21GeUJsSElyczhUZThUWG53cEJIT0J4SE5kZGxBcGtjZnlOMDdBVkwrY2lZSkEwOUJcL3haWWNpRTFBemNBVTZnMFNDUFF3cGpON1BscUFMdVlyR2pNYk90WG5Kb3N6QnVYUDRJdk41b3I4alFxTE9JY3E5Z0V1dVhvZlhxS1RNaU9tZjA9IiwibWFjIjoiNGUzZjYxZjE0ZWJmMzMxZTlkODUxNmNkODIyNmQwNGQ2NjcxY2Y3YjFiNGRhNTczNTYwMjU2YzdkNmU4NTYxMiJ9
eyJpdiI6Imh2Snc4emhhbWp4dTNUT0Rod3BSU0E9PSIsInZhbHVlIjoicm5wS0xJZnZiSncwazExWnQxNzJoOFgwd0g3b3JmdXdibDU5Y2xVT1Fac0hWTUJPNStWNmxtZUQ3bjh5YXUxTFBXTTUwS1JPYlpSbFRyM3VUMSttSUNOZEtqVmdXQk82MURCc1NDbFAzNHVvdmRjWndIV1pjWGZhNTlYdmpFUUplNDdyVEpXejFGc1hjK0VEdVFkUG91dmdrVVpDN1pkTzhUZytVT3pDS3Q4cko1Q2JQd1VEYTc5dkVJWmYrUjZIcjlsbFwveFNUYjJsYmNQRUFhaUZFNjRIMWtrdWZIdkN3UFJ2TEYxdDRoSHhkUnZCOEhpOG5KcUlnc005TVNHbm9CZDQ4ck4yMWxNaDB2QTd0ZENJRFRlZ1drQ1BaR3N1YUFvUTgwM3FoTUZvRVVxY0k0Ykc5eW9URUpGaENXQ1VLdzZ3SkZ6aDArZUxqV0Vpeks4YzgxdG9pdXBZWHpYWkVPRkkyZlBvMHVzeXZ3N2tTNUtlUXlDZFNlcDBtS2pFbDNHWFg4cEFkUTB2bEZyeTl3XC96QkhpUjIyVjdFOVNCNjUydWJNRjU0TlhJPSIsIm1hYyI6IjM4OWIyYTdjNGZlYzlhOWJjMTg4ODdkM2RiMTNlOWNiMmMwOTAwNDg0NWI1OTFiNDFiOWU5ZTBjYTU0ZmIwNGMifQ==

             Bốn người liếc mắt nhìn nhau, bất giác cùng cười quái dị, Quỷ Hung Ác cười chế nhạo: “Khặc khặc khặc… Tiểu cô nương ngươi, kiến thức không tốt. Ma Đạo anh kiệt chúng ta, Ma Sách Tứ Quỷ tung hoành đại lục đã nhiều năm, thiên hạ có ai không biết, ai không hiểu…”

Ads
';
Advertisement