Đồng tử hơi đảo quanh, Hồ Mị Nhi bất giác cười ra tiếng, nhìn về phía Quỷ Hung Ác bọn họ hỏi thăm dò: “Bốn vị chấp sự, các ngươi đừng đùa chứ, đệ tử nội môn ít nhất cũng phải có tu vi Thần Chiếu cảnh trở lên, huống gì là đệ tự tinh anh, mà vị Trác sư đệ này hắn…”
“Sao thế, ngươi xem thường Trác quản gia của chúng ta sao?” Quỷ Hung Ác, vênh vênh cái đầu lên, đắc ý cười lớn tiếng: “ Trác quản gia của chúng ta không phải người thường, đương nhiên đường đi cũng khác thường, sao có thể đánh giá theo lẽ thường được? Theo ta thấy, Trác quản gia trở thành đệ tử tinh anh vẫn là không được trọng dụng rồi, có lẽ phải trực tiếp trở thành chấp sự tông môn mới đúng!”
“Không không không… Chấp sự tông môn sao xứng với Trác quản gia được, phải là trưởng lão tông môn mới đúng!” Lúc này, Quỷ Lanh Lợi cũng lập tức nói nịnh nọt.
Quỷ Nhát Gan thấy vậy cũng vội vàng xen vào: “Trưởng lão tông môn Trác quản gia cũng không được, phải coi như cung phụng tông môn!”
“Này, cung phụng tông môn Trác quản gia cũng không thoả đáng, phải dứt khoát khiến Tà Vô Nguyệt thoái vị, trực tiếp làm tông chủ là được rồi!”
Ma Sách Tứ Quỷ mỗi người một câu, tranh luận sôi nổi, la hét không ngừng, Hồ Mị Nhi ở một bên quan sát, hai má không khỏi giật giật, im lặng một hồi.
Cái đầu của bốn vị chấp sự này không bình thường, nàng ta cũng đã nghe từ lâu, nhưng hôm nay được trông thấy quả nhiên là danh bất hư truyền. Căn bản không thể dò xét được bối cảnh của tiểu tử kia từ miệng bốn tên này.
Nhưng mà xem ra bốn tên tiểu quỷ kia thân là chấp sự, nhưng lại cung kính với tiểu tử này, liên tục nịnh nọt, có lẽ trong tông môn rắc rối phức tạp, có quan hệ sâu xa.
Nghĩ đến đây, Hồ Mị Nhi lại chăm chú nhìn Trác Uyên thật kỹ, trông thấy hắn vẫn yên tĩnh như mặt giếng, sắc mặt bình tĩnh như thường, hoàn toàn không có biểu lộ ra bất cứ cảm xúc vui mừng hay tức giận nào trước sự kêu gào của Tứ Quỷ.
Giống như là một giếng cổ sâu không thấy đáy, không thể dò xét xem rốt cuộc trong lòng hắn đang suy nghĩ điều gì..,
“Cô nương, ngươi tên là gì?” Trác Uyên chậm rãi cúi người xuống, lẳng lặng nhìn tiểu cô nương kia, lạnh nhạt lên tiếng.
Tiểu cô nương kia liếc xéo hắn, hừ nhẹ một tiếng, không nói gì.
Lúc này, Hồ Mị Nhi mới cười nhõng nhẽo lên tiếng: “Trác sư đệ, nàng ta là Nguyệt Nhi, cùng tu vi với ngươi, đều là Thiên Huyền tầng sáu, đệ tử ngoại môn của tông môn. Muốn tới vào Thần Chiếu cảnh trước ngươi phải gia nhập ngoại môn rồi. Về sau nàng ta chính là sư tỷ của ngươi, các ngươi đều phải chiếu cố lẫn nhau, ha ha ha…”
“Nguyệt Nhi?”
Lông mày Trác Uyên bất giác nhíu lại, thuận tay nhặt cái chuôi binh khí của nàng ta lên, nhìn lại thật kỹ thì thấy đây chính là một thanh loan đao, Ma Bảo cấp bốn, không khỏi khẽ cười ra tiếng: “Ngươi tên là Nguyệt Nhi, lại dùng Viên Nguyệt Loan Đao, rất xứng với cái tên!”
Nguyệt Nhi lại hung hăng liếc hắn một cái, không đáp lời!
Nhưng mà đúng lúc này, Trác Uyên lại là đột nhiên giơ tay chém xuống, cầm thanh loan đao kia quệt mạnh vào cổ nàng ta.
Đồng tử không khỏi co rụt lại, Nguyệt Nhi bất giác hoảng sợ, định né tránh nhưng bản thân lại đang bị trọng thương nên không có cách nào cử động. Hồ Mị Nhi cũng sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ tới một tên đệ tử nhỏ nhoi vừa mới nhập môn, lại dám lỗ mãng ra tay với đồng môn như vậy, định ra tay ngăn cản nhưng đã không kịp nữa rồi.
Trên khuôn mặt mỗi người Ma Sách Tứ Quỷ lại lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, Trác quản gia muốn làm chuyện gì bọn họ chẳng muốn ngăn cản, cũng chẳng dám ngăn cản.
Dù sao một đệ tử ngoại môn, chết thì chết, tông chủ cũng sẽ không để ý. Dù sao, tông chủ ra sức mời Trác Uyên nhập tông, sẽ không vì một đệ tử ngoại môn mà giằng co.
Dưới lưỡi đao lạnh như băng lao đến trong chớp mắt, hai đồng tử thờ ơ của Nguyệt Nhi rốt cuộc cũng hơi hoảng sợ, có cảm giác đồng tử to hơn một chút. Nhưng mà khuôn mặt nàng ta thì vẫn lạnh lùng như cũ, ngay cả khi đối mặt với cái chết thì sắc mặt vẫn không hề thay đổi!
Két!
Đạo hàn quang kia dừng lại ở cổ họng nàng ta trong nháy mắt và ngừng di chuyển, nhưng mà nàng ta đã cảm nhận được luồng khí sắc bén trên lưỡi đao, giống như đang cắt xuống cổ nàng ta, cái chết đang ở rất gần!
Ừng ực!
Căng thẳng nuốt nước miếng, Nguyệt Nhi không tự chủ được khẽ đảo mắt, nhìn Trác Uyên ở bên cạnh. Đây có lẽ là lần đầu tiên nàng ta nhìn thẳng vào nam nhân này.
Nhưng ánh vào trong mắt nàng ta lại là một dáng vẻ hành hạ đùa giỡn hết sức vui vẻ.
Buông chuôi thanh loan đao này xuống, Trác Uyên cười lớn tiếng nói: “Tiểu nha đầu, lúc trước ngươi ra tay đánh lén khiến ta hoảng sợ. Lần này ta cũng dọa ngươi kinh hãi, chúng ta tính hoà nhau, ha ha ha…”
“Htamlinh247, Trác quản gia, tiểu cô nương này khiến ngươi bị thương, sao có thể chỉ tính là hù doạ được?” Quỷ Hung Ác chỉ tay vào vết máu đỏ thẫm trên ngực của Trác Uyên, không cam lòng nói.
Trác Uyên chậm rãi xua xua tay, không tỏ ý kiến: “Tại hạ vừa mới nhập môn, chỉ chào hỏi Nguyệt Nhi sư tỷ vài câu mà thôi, không có gì đáng ngại lắm, các ngươi cũng đừng đi khua môi múa mép chỗ tông chủ. Chuyện này đến đây thôi!”
“Vâng!”
Ma Sách Tứ Quỷ nhìn, bất đắc dĩ nhún vai, ôm quyền tuân mệnh.
Lần này, Hồ Mị Nhi kia càng thêm kinh ngạc. Hành động của bốn người kia quả thực đã không còn đơn giản là chiếu cổ tiểu tử này nữa rồi, mà hoàn toàn là hành động yết kiến của người dưới.
Ngươi đã gặp lão cha ta rồi sao?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất