Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

“Đệ... tử... tạp... dịch!”  

             Tròng mắt không khỏi co rút lại lại, Trác Uyên và Ma Sách Tứ Quỷ đồng loạt hô to, cả mặt đờ ra, như không thể tin rằng đây là sự thật!  

             Đường đường là đại quản gia hàng đầu của đế quốc Thiên Vũ, là ma hoàng đứng đầu Bát Hoàng của thánh vực, nhưng không ngờ rằng sau khi đến Ma Sách Tông, bọn họ phải lưu lạc ở đây để làm tạp dịch!  

             “Tà Vô Nguyệt, con mẹ nó, ngươi mau xuất hiện đi, ta bảo đảm sẽ không đánh chết ngươi! Mẹ nó, lúc đầu ngươi dùng linh đan cấp năm ép lão tử nhập phái thì ra là để làm cái việc tạp dịch này à?”  

             Khóe môi khẽ co giật, trên đầu Trác Uyên liên tục xuất hiện vạch đen.  

             Quỷ Hung Sát càng lo lắng hơn, vội vàng hỏi: “Diêu Trưởng lão, có phải ngươi đã nhầm lẫn gì rồi không, Trác Quản gia của chúng ta văn võ song toàn, là nhân tài hiếm có, sao có thể làm tạp dịch được?”  

             “Đây là mệnh lệnh của tông chủ, sai thế nào được? Các ngươi mau dẫn hắn đi báo cáo đi, ngày mai công việc tạp dịch chính thức bắt đầu!” Diêu Trưởng lão lạnh lùng nhìn bọn họ, một tiếng va chạm khẽ vang lên, không hề nể mặt mà đóng sập cánh cửa thiết nặng nề lại, suýt chút nữa thì đã đập vào mũi của Quỷ Hung Sát.  

             Tứ quỷ nhún vai chẳng biết làm sao, ánh mắt nhìn về phía Trác Uyên, đều tràn ngập chán nản.  

             Trác Uyên cũng chỉ biết xoa trán thở dài, hắn không khỏi lắc đầu, mày khẽ nhíu chặt lại. Có suy nghĩ mãi thì hắn cũng không thể nào biết được, rằng rốt cuộc thứ đựng bên trong cái hồ lô của Tà Vô Nguyệt là gì.  

             Trăm phương ngàn kế chơi đùa hắn, thì ra là để khiến cho hắn phải làm tạp dịch!  

             Các ngươi thiếu người như vậy sao, trả thù lao cho tạp dịch bằng hẳn một viên linh đan cấp năm cơ đấy...  

             Tại cánh rừng rậm trên núi, Nhị sư huynh và Hồ Mị Nhi nghe được quyết định này của tông môn thì hoàn toàn ngớ người, cả hai lập tức liếc mắt nhìn lẫn nhau, ai nấy đều không thể tin nổi mà liên tục lắc đầu.  

             “Nhị sư huynh, dù cho tiểu tử này không có gì nổi bật, nhưng dẫu sao thì thực lực cũng thuộc Thiên Huyền tầng sáu mà. Không tiến vào được nội môn nhưng vẫn thừa sức tiến vào ngoại môn thôi, tội gì mà phải phạt vào phòng tạp dịch như thế. Hắn vừa mới tới, nhưng cũng có phạm lỗi gì đâu!” Hồ Mị Nhi tràn ngập khó hiểu, lập tức quay sang nhìn người bên cạnh.  

             Nhị sư huynh cũng khẽ nhíu chặt mày lại, trông như đang có nỗi khổ thầm kín khó giải bày, nhưng lại như nghĩ ra điều gì đó, hắn ta bỗng chốc bừng tỉnh nói: “A... Lẽ nào...”  

             “Sao vậy, huynh biết gì rồi à?” Hồ Mị Nhi vội vã hỏi.  

             Nhẹ gật đầu, Nhị sư huynh phì cười nói: “Xem ra bị sư muội đoán trúng rồi, tiểu tử ấy nhập tông nhưng không phải vào từ cửa chính. Có lẽ ta với muội đều biết, đệ tử muốn vào phái chúng ta, thì phải có sự chấp thuận của hai người mới được, một là tông chủ, hai là Đại Cung phụng. Nhưng Đại Cung Phụng trước giờ vốn rất ngay thẳng, yêu cầu đối với quy định của môn phái cũng rất nghiêm ngặt. Nhất là với mấy nhị thế tổ dựa vào quan hệ cha chú mà chen chân vào danh sách đệ tử của tông môn, ngài ấy vô cùng căm ghét. Đặc biệt là thảm bại trong hội Song Long lần trước, Đại Cung phụng càng không kìm được cơn tức giận!”  

             “Ta nghĩ lần này, giao dịch của tông chủ với mấy cung phụng đó đã bị Đại Cung phụng biết hết rồi. Vì đôi bên đã tạo thành hiệp nghị, nên mới rơi vào bước đường cùng. Tiểu tử đó có thể ở lại, nhưng không được nhập Tinh Anh, tham gia hội Song Long. Biết rằng đệ tử tạp dịch không phải tội nhân, nhưng lại là chim non mới vừa vào tông môn thì đã bị đào thải, muốn nhập thành đệ tử Tinh Anh, căn bản không có tư cách!”  

             “Nếu như vậy thì tiểu tử ấy tàn đời rồi!” Hồ Mị Nhi khẽ thở dài một hơi, có chút hả hê nói.  

             Nhị sư huynh bất giác cười giễu, lắc đầu bác bỏ ý kiến của nàng ta: “Ta thấy chưa chắc đâu, nếu hắn mà tàn đời, mất hết tiền đồ vậy người đứng sau lưng hắn sẽ đồng ý ư? Ta nghĩ rằng chờ cho tới khi hắn đủ sức rồi thì sẽ cho hắn một vị trí trưởng lão hay cung phụng gì đấy, có thể gần gũi với tông môn, tài nguyên tu luyện dùng hoài không hết. Suy cho cùng, tuy người của phòng tạp dịch không thể vào nhập chủ Tinh Anh nhưng vẫn đủ sức để trở thành trưởng lão hoặc cung phụng. Còn đệ tử Tinh Anh, chính là những người được đề cử tiếp nhận vị trí tông chủ kế tiếp! Cũng chính vì điều này nên Đại Cung phụng mới nghiêm ngặt, một là phòng cho mấy nhị thế tổ kéo chân sau chỉnh thể thực lực của những đệ tử Tinh Anh, hai là ngăn cản việc tông phái xuất hiện tình trạng một tộc độc quyền!”  

             Nghe vậy, Hồ Mị Nhi nhẹ gật đầu, sau đó lại khẽ chớp đôi mắt to mị hoặc, hỏi: “Chúng ta có phải chú ý tới tên tiểu tử đó không?”  

             “Chú ý gì chứ? Ha ha ha... Chỉ cần hắn không được vào đệ tử Tinh Anh, không có tư cách xuất chiến hội Song Long thì sẽ chẳng có uy hiếp gì đối với chúng ta cả. Cứ khiến cho hắn ngoan ngoãn ở lại phòng tạp dịch mà chờ người chống lưng sắp xếp cho một vị trí trưởng lão là được rồi!” Nhị sư huynh bất giác cười khẽ, tảng đá lớn đè nặng trong lòng cuối cùng cũng buông xuống, hắn ta tràn đầy vẻ tự đắc.  

             Hồ Mị Nhi nhìn chằm chằm vào Trác Uyên, cũng bĩu môi khinh thường, rồi cứ thế mà theo Nhị sư huynh rời đi.  

             Một nhị thế tổ như vậy, ngoại trừ bối cảnh bên ngoài ra thì cũng chẳng có gì, bọn họ không hề để hắn lọt vào tròng mắt, trong lòng còn vô cùng khinh thường nữa.  

             Dẫu sao thì, nếu không phải như vậy, trong hội Song Long đợt trước, bọn họ đã có thể thoát khỏi số phận Hạ Tam Tông mà lên thẳng Trung Tam Tông rồi...  

             Ngoài cổng đại điện, Trác Uyên và Ma Sách Tứ Quỷ ngồi trên bậc thềm, mặt ủ rủ nhắm mắt cau mày, trông hệt như một vị đại nhân dẫn theo bốn con tiểu quỷ ngồi ngay hàng, cưỡi gió hóng mát vậy!  

             “Ài...” Trác Uyên chống một tay lên đầu gối, chống cằm than vãn.  

             Tứ Quỷ cũng bắt chước theo dáng vẻ của hắn, đồng loạt thở dài: “Ài...”  

             “Ma Sách Tứ Quỷ, các ngươi nói với lão tử xem, đệ tử tạp dịch trong phái có địa vị thế nào? Chắc là... không cao đâu nhỉ...” Trác Uyên không khỏi nhíu mày, tức đến nỗi nghiến răng nghiến lợi.  

             Tứ Quỷ đồng loạt gật đầu, Quỷ Hung Sát lạnh nhạt nói: “Phòng tạp dịch là nhà lao của tội nhân trong phái, chỉ có kẻ phạm tội cực kỳ ác mới bị đày tới đó, suốt đời không thả. Trước kia bốn chúng ta cùng lắm là bị đày tới núi Tích Lôi chứ không phải vào đó. Nơi đó còn là một phần của các đệ tử, đệ tử nhập tông mà thi rớt thì sẽ bị đày tới đó, hình như là không có tư cách để được tu luyện, chung thân cơ cực đến hết đời, không có tương lai. Có điều cũng có mấy người ý chí kiên cường, liều mạng tu luyện đạt được Thần Chiếu cảnh, rồi được giao cho một vị trí trưởng lão, coi như là phần thưởng cho sự cố gắng ấy!”  

             “Dù Trác Quản gia vào đó rồi, nhưng với tài năng của ngài, nếu muốn làm chấp sự hay trưởng lão gì đấy thì chắc cũng khá dễ dàng thôi!” Lúc này, Quỷ Nhát Gan lên tiếng giải thích.  

             Nhưng hắn ta vừa nói xong, Quỷ Hung Ác đã tàn nhẫn mà tát hắn ta một cái, sau còn giận dữ nói: “Đồ không có mắt, Trác quản gia là phải làm tông chủ, nếu chỉ làm chấp sự thì cũng giống với chúng ta thôi, thế chẳng khác nào là nhân tài mà không được trọng dụng hả?”  

             Ba con quỷ còn lại nghe vậy, bọn chúng trầm ngâm một chốc, lần đầu tiên trong đời không ầm ĩ mà ngoan ngoãn gật đầu. Còn Quỷ Nhát Gan cũng là lần đầu tiên trong đời không cảm thấy oan ức, hắn ta khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Trác Uyên, tràn đầy buồn bã.  

             Trong mắt bọn họ, Trác Uyên thật sự là đấng kiêu hùng của ma đạo, sao có thể tầm thường như thế được...  

             Nhìn vào tất cả mọi thứ, trên cánh cổng đại điện nặng nề kia, một khe hở nhỏ hẹp chậm rãi khép lại!  

eyJpdiI6Im1SSEtsOSszV3E3VGNCV0c0Y05kcVE9PSIsInZhbHVlIjoiM3lnY2VmcUNKeGVIXC9JSEJZdnh5TVEyamNmZzA3cDlBdm5PUmRqXC9aNVR6bXZJeldMbTJMMElrZENWTTQ4Zm1Xb29lMDd6bHlYYzVmdzFJblJPTWd0bHY1cm5kOUFBQ0pqc1JvUldHUXd4dTl6VEdvTEFVclkrWnlmQ2FMVFdYUG5zS0ljR1BvOUNLWFRkQUx2b3BLWXJxR1U0cSsyUVNwckYwSEdvTGZnTGtHOFA1a1IyaVF2a00yYzFkMUlnTGNlNDRtME9kOStIck1kVkdzMHFzMUJxdEY0TU5abFViQ1dpS3ZkSkFMVFlGbkNKU0NjYWVFWGJlV05DK0hNWCtVR2pwNGpNak5NNGNqbURPM0trbzZZN3BobGVnelhORnBTRU5yU1EzOUZvVk9uSURDcTdkRUtNaWJiQlc2SnRNXC9xbHFqZnJuNCs1eFwvYWxcLzR1aDlcL25uR0t1SGVVbVBNNktKTFM2Y3hnVmxKQm90aFRqWnZQUk85VTVudlZqWG9VZjhlZFVlUUN1anBSTnl4SWo5Z2k2VDBBRHFEUDdWdU9DTVZxZnY4MXBCaTlMNnl1U0xleHcxZXNIVUxPb1ZuXC9lTU1qaDVwM3A4c2JrY3plbHJ4Y2orN0JWM3BPbnB6S3UrbGlkMTRFaVY5MWFneG0xcGIreHB0a3VjSmF1YnlCWHlVWGFHd3JUd1cwcUJzVkJpSlV6djh3a09aaUtydzYzRWJFZ0locndPNHBsTlFnQWdac3ZnOG9lcWNZTzM0V2FXRnFCamZyRkxUcmdxWUU1dHBJem9iRFdvQU5WQm5GQnpFRzM3Q25GSk1pTGNra0tTNG1NaGRFRFpWOEpGNXE1bTVsdWFERlZDODdGaGRDN3hndEI2UXVvaHZGRThidWkxMW02RjNBdnliaUFRMEV5MTRnd0d3NXo4dG5kRnZvdFVkSm50RmxJT2lDVzBsbm5OSEdPS1wvejRaRElURk9QY0V5dFoxdnAxRjZwTkNWdGsybEJrVXc0c3h6QlBuSngzTWpyQitYbHcwSnp0elwvUVZjXC9TN0Rwd2pIWmJnVDQrRTVCZkw0dWViVzA3ekNDUEdLVXZXQ05QWktZNUVYN3dBekxKS1lVTm1KeWh2bXB4d09veGluOVVMZUI4YkprTnhVNVZRamgrU1VzVDA0N2VTSXpmZU1jK0VvUXdIcUhYIiwibWFjIjoiYWE0NWIyOGFmZTYzZDRmZjdiMWM0YzllMmZjN2Y4YjE1MjllYTcyNTI2NjExMWI5YWM0OWVmYmE2NjY5MWZiMiJ9
eyJpdiI6InNKV0pQbmhxTGVjdWtxWEtGZmhJanc9PSIsInZhbHVlIjoiTVNzaXBMSXBQaE9TMUtYVTNlZm9iV01LNkw4M2dzQ0pLMDYxYU5nUHpcL1FGR1RpQjd2Y012Tm1ZbWdDT0hROTh0ODZ3Z2F2QVBFYU5YN29NejJhK3phOHhyeVFtXC9HNXhzdTUxdjkrWnRxbWk5VFI2VVAra2tHTWF6amI2WDVIam4xXC81N201RU84VFdseUhDcTBMTUZ5U3dPbCtIREtobjFcL05aWkh5aWRmQlpQeVpsVWFoQlVXR1V5UEZYK1wvcm80XC9rWit4WWhcL0hSXC9oM3o4bks2NTlHQTQrZEtsQnlqcGZyc0RcL3VNNGc5VmNYZVYySTNSRzlvWWJuSlFvQlVHZjNKNkw1dk1SRFVGNEpqUzFqK0N1eTFCWlgzSHV6RUZWMXZ2U1VrK09ESVNyOG1wZUdcLzQwaGZLbDhcL2VEcnhBMEszTUJMOUVMNVNVNStra3BycW5NMkE5cWorQ3lCV0JBK2hxSFZDS0xhSUhDZWpDdFdOditicTE2czFzSGg1SUxmbVNaR0Nqa2xQZVF6MHNlME1OTU1zZytjbFF5ejRMaXpacFBIaWRwTUhjRnFPd3VBdmlDcFJ6MTRVaTdkS3I5aGF5aDhXWW5wS1VZcG9lUWhJSkFURDgxRFRuRUdETnQ1WEhzXC9iUGxwZ3NOeDFVNHRDS3Vkd3JUMllHbFlkK1pLUnpsbUtHeHB2VGkzMXE1MHgydUgxaCtTZ3ZKNTg4Z3JOVVhPYUphVWJGM3MzQ1JwSFNUV3Yzd1A4bjRYZmFBRTc0SHJWRFFOTFpzZEQ2bExTcUc0RnVuVVNEZlwvMXFGM2Fub0RsaVU2NzJSNzVsdFppaVlxNEVOS3NWb3hmN0RzWHhzU0VRWEpLWUlzWHdmK3Z6QkZmeG1tWHhVSUthUVMxejg2SWNCcTVnPSIsIm1hYyI6ImZlMWY5ZDM3Y2EwNTE2OGViMGE4NGQ5NmNjOTdjZTZiZjg5NGVlYWU5Mjc4YjRiMGYwNTlmNjU1MGRlZDViMjMifQ==

             “Ừ, tốt lắm, ngươi lui xuống đi!”

Ads
';
Advertisement