Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

 Những đệ tử khác lập tức lên tiếng đáp.  

 

Thì ra là đệ tử Kiếm Tông, chẳng trách chỉ một bộ áo dài mà đã không tầm thường như vậy, không hổ là kiếm tông đệ nhất Hoang Cổ Vực.  

 

Hai mắt Lâm Nhất khẽ nheo lại, đây là lần đầu tiên hắn gặp đệ tử Kiếm Tông, trước nay cũng chỉ nghe qua danh tiếng.  

 

Đám người này chắc cũng đến vì đảo Khô Huyền?  

 

“Mấy vị sư huynh xin hãy bình tĩnh chớ nóng nảy, đã có trưởng lão đi xin chỉ thị của chưởng môn rồi, chỉ cần chưởng môn cho phép, chúng ta tuyệt đối sẽ không gây khó dễ.” Chính vào lúc Lâm Nhất đang trầm  ngâm, giọng nói của Giang Ly Trần đã nặng hơn nhiều có thể thấy được gã đã nhẫn nhịn từ lâu.  

 

“Nhưng mà thời gian như vậy có vẻ hơi lâu?” Có đệ tử Kiếm Tông khẽ nhíu mày, ẩn chứa sự tức giận.  

 

“Ta là đệ tử Kiếm Tông, chẳng lẽ ngay cả tư cách đi vào Phù vân thập tam quan cũng không có hay sao? Nói cho cùng Phù Vân Kiếm Tông, cũng chỉ là thế lực phụ thuộc của Kiếm Tông mà thôi, không có sự tồn tại của Kiếm Tông, thì Phù Vân Kiếm Tông có thể có chỗ đứng ở Thương Huyền Phủ hay không cũng đã là vấn đề khó rồi!”  

 

“Ta nói các người cũng thật quá khách khí, mọi  thứ ở Phù Vân Kiếm  Tông này, đều là do Kiếm Tông trao cho, có nơi nào mà chúng ta không thể đi được chứ!”  

 

Lại có đệ tử Kiếm Tông, khuôn mặt lộ vẻ khinh thường, lạnh giọng nói.  

 

Giang Ly Trần vẫn giữ phép tắc, khách khí đáp: “Mở Thánh Kiếm Phong không hề dễ, cho dù có là đệ  tử của Phù Vân Kiếm Tông, cũng chỉ có một cơ hội được đi vào, không phải muốn vào là vào được. Huống hồ, ta cũng không hề lừa các người, chưởng môn không có ở đây, cho dù các người có miễn cưỡng xông vào, thì cũng không thể bước vào Thánh Kiếm Phong được.”  

 

“Ha ha, cảm ơn ý tốt của ngươi. Nhưng tên nhóc nhà ngươi, nên làm rõ một điều trước, đệ tử phân tông, từ lúc nào có thể so được với đệ tử chính tông rồi?”  

 

Người nói là một thanh niên tóc ngắn, khí tức trên người ngưng trọng, giữa chân mày lộ ra một chút sự kiêu căng.  

 

Vừa dứt lời, sắc mặt những đệ tử Kiếm Tông khác đều sững sờ, không tiếp lời.  

 

Lần này bọn họ tới là vì đảo Khô Huyền, chỉ tạm thời ở Phù Vân Kiếm Tông mà thôi, trước khi tới đây, tông môn cũng đã dặn dò, không được chủ động phân biệt thân phận của phân tông và chính tông.  

 

Nói một cách đơn giản, chính là muốn bọn họ khiêm tốn chút, vấn đề chính tông và phân tông cũng là chủ đề tương đối nhạy cảm.  

 

Sâu trong lòng mấy người họ mặc dù chẳng thèm để tâm đến, nhưng ít nhiều gì cũng nhớ vài lời mà trưởng lão từng dặn dò, không nghi ngờ gì, câu này một khi được nói ra, sẽ rất gây tổn thương cho người khác.  

 

“Ngươi có ý gì?” Sắc mặt Giang Ly Trần phẫn nộ, lạnh giọng hỏi.  

 

Người nói câu đó cũng ngẩn ra hồi lâu, cảm thấy mình cũng có phần quá đáng.  

 

Nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, gã cũng lười giải thích, thờ ơ đáp: “Ý gì, thì ngươi tự mình nghĩ đi, bây giờ ấy à, mời ngươi tránh ra, chúng ta tới Thánh Kiếm Phong trước, bảo chưởng môn của các người đừng có chậm chạp nữa, nhanh tới giải trừ cấm chế đi!”  

 

“Ngươi hỗn xược!”  

 

Giang Ly Trần thấy gã bất kính với Kiếm Kinh Thiên, lập tức nổi giận.  

 

“Ta hỗn xược sao? Tên nhóc, ngươi tưởng rằng ngươi là đại sư huynh của Phù Vân Kiếm Tông, là thực sự có thể khoa chân múa tay với ta rồi đấy chứ? Tần Thiên sư huynh, ta ra tay dạy dỗ một chút không vấn đề gì chứ.”  

 

Người đang nói chuyện, quay đầu hỏi người đứng đầu trong số bảy người.  

 

Người thanh niên tên là Tần Thiên đó lạnh nhạt đáp: “Ta cũng đợi đến phát phiền rồi, đến đây thôi. Nếu như ngươi có thể đỡ được mười chiêu của Chương Diên sư đệ ta, thì bọn ta không lên Thánh Kiếm Phong này nữa, thế nào?”  

 

“Mười chiêu? Xem thường người khác như vậy sao?”  

 

Giang Ly Trần tức giận đến bật cười, lạnh giọng nói: “Được thôi, mười chiêu thì mười chiêu, ta lĩnh giáo một chút, đệ tử chính tông thì có điểm gì hơn người!”  

 

Vụt!  

 

Vừa dứt lời, gã trực tiếp ra tay, tinh nguyên trong cơ thể dâng trào, thân hình lóe lên, giơ tay đánh một chưởng xuống.  

 

“Có chút thực lực!”  

eyJpdiI6ImIrbkNETG1QbEZBTHl1aUdQRHdZYXc9PSIsInZhbHVlIjoiTDhaYnFjcmxBU0hJSTBuMHJrZXNEV2lRMkk4Nm9YWjd6bEJrYzlOVUFDVXVlZ05BcStcL1cwQjRqTW9PMERSNmoiLCJtYWMiOiI2OTc2NTM1YzRkMDQ3NDU2NzJkNDNhNTQwMzA2NzhiZGU0Y2JiZGJkZjcwMDZjYjc4NTgzZWNhYTdkMDYwYmY0In0=
eyJpdiI6IitoRGFkK1wvSXR6Y1Zjb1NsN3lpSVhBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkcyM28rNklDTUZsU1JsZVJSQVUwYmJXUFY2UWxPXC95YXNZNThLdGdxVStWeTZ5N3FkREJQQ2RzamJORDV3T0ZCZmY5WWJCTUVxV2ZZUFl6N21lZmVrVElPMFZsWnpQd2ZocFV3Mmh3VmZDTEFXaFMwZGE4eUNLVmV0MWcrT2M3c1VOYWxsbGh6VnluUlZJV0FoS1M5bExyU0NRcHRWNjlHWHU5VThKMWZ0dlJcL241UXRHTmxCdXYxeEpzXC9DNXdINm9MZUYyWTBWeEhjT2liMUg4ck1qSzJRaHVaZlhOa1hJbGNhNUR6T0ZMblp2SERkYWw0aFNuZ1NKZEliUCt4YnRXdnZUXC9uZjZVdEs0UnpMeFRDUUtRVDNlSkhpK0dBekZyaGFkMThZaklGRzhlSlJPXC9WNEdiTlI4YnNiTW5cLzVcL20wVnR6NWM2czNybDhhNHVZOTF5b0g1UnppeWxOUlVNa0FaalJacFAwYXc9IiwibWFjIjoiNDJjODExMTgyZDhkMzVkMzdjOGNhNzVlMzVhNmZjNmY5NDYxYzRiMTJhZTcyZDk5OGEyYjUyNTUwZDM2MzlkNyJ9

“Nhưng so với ta thì…” 

Ads
';
Advertisement