“Ha ha! Tin hay không thì tùy cậu! Dù sao tôi cũng không rảnh để đùa với cậu, tôi phải chạy nước rút đây! Cậu cứ từ từ chạy đi nha! Tạm biệt!”
Dứt lời, Tần Kiệt liền tăng tốc, thoáng cái đã vượt qua Trương Thành.
Trương Thành ngơ ngác.
Trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại lời mà Tần Kiệt vừa nói.
Chẳng lẽ sự thật đúng như Tần Kiệt nói?
Không thể nào!
Rõ ràng là cậu ta bị tụt lại một vòng.
Sao có thể chạy nhanh như vậy được?
Chắc chắn là cậu ta đang nói dối!
“Còn có 150 mét nữa thôi! Cố lên!
“Kiệt Tử sắp đến đích rồi, thắng lợi đã nằm trong tầm tay!”
“Tần Kiệt, quán quân!”
“Tần Kiệt, quán quân!”
…
Ngay lúc này, đội nữ cổ động của Tần Kiệt đột nhiên hô lên.
Trương Thành nghệch mặt ra.
“Gì chứ? Hóa ra là thật à? Má ơi! Tên kia gian lận hả ? Tụt lại một vòng mà vẫn đuổi kịp? Không được, nếu cậu ta đang ở vòng thứ tư thì chẳng khác nào…”
Nghĩ đến đây, Trương Thành đã không bình tĩnh nổi nữa rồi.
Cậu ta muốn giành hạng nhất, sao có thể bại bởi Tần Kiệt được.
Tần Kiệt chỉ còn 150 mét nữa thôi, trong khi cậu ta còn tận 180 mét.
Khoảng cách giữa bọn họ chênh lệch 30 mét.
Không được, hạng nhất phải thuộc về tôi.
Tuyệt đối không thể để tên đáng ghét Tần Kiệt kia giành lấy.
Mình phải là số một.
Trương Thành tự động viên mình.
Ngay lập tức, cậu ta dồn hết sức đuổi theo Tần Kiệt.
Lại nói, Trương Thành thật sự rất mạnh, tốc độ cũng rất nhanh.
Nhưng cậu ta phát hiện, chỉ mới đuổi được 50 mét, thể lực của cậu ta đã không chịu nổi.
Toàn thân dường như bị một luồng hơi nóng bao vây, bất cứ lúc nào cũng có khả năng nổ tung, khiến cậu ta cảm thấy rất khó chịu.
Cậu ta không chỉ đổ rất nhiều mồ hôi, mà còn có biểu hiện mất nước, mắt hoa cả lên.
Chết tiệt, áo khoác của mình quá dày, phải cởi xuống mới được, bằng không sẽ không chịu nổi.
Làm cách nào đây?
Trương Thành lo lắng.
Nhìn về phía trước, thấy Tần Kiệt đang chạy như bay, cậu ta vô cùng tức giận.
Không được, mình quá gầy.
Mục đích của việc mặc áo khoác và áo len là để cơ thể trông đầy đặn hơn, đến khi chạy nước rút có thể chạm vào vạch đỏ trước tiên, tránh lặp lại tình huống tương tự như cuộc thi chạy cự ly 100 mét.
Cho nên cậu ta không thể cởi áo khoác và áo len ra, nhất định phải mặc.
Nhưng không cởi cũng không được.
Phải làm sao đây?
Hiện tại, khoảng cách đã kéo giãn thêm 10 mét! Không thể kéo dài được nữa, chỉ có thể cố sức chống đỡ mà thôi!
Dù có bệnh, cậu cũng phải cố gắng đến cùng. Vì hạng nhất mà bất chấp tất cả.
Trương Thành như phát điên, cậu ta điên cuồng tăng tốc.
Vốn đã sắp gục ngã, lúc này đây, cậu ta hệt như đánh máu gà, trong chớp mắt trở nên trâu bò hơn.
Càng chạy càng nhanh, không bao lâu sau, Trương Thành đã sắp đuổi kịp Tần Kiệt.
Còn kém 35 mét nữa.
Cố gắng thêm một chút!
Chỉ còn có 30 mét.
Ha ha, khoảng cách đã thu hẹp lại.
Chỉ cần cố gắng thêm một chút.
Còn 25 mét nữa.
Ha ha, mình đúng là mạnh thật đấy!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất