Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

“Cái gì, ghi âm cái gì? Có ý gì?”, Đường Ba.  

 

 

Trương Lâu không trả lời Đường Ba mà trực tiếp lấy dây thừng trói cậu ta lại, trói rất chặt, làm xong mới cười và nói: “Kiệt Tử, mở cho cậu ta nghe!”  

 

“Được thôi!”  

 

Tần Kiệt cười một cái, lập tức mở một đoạn băng ghi âm lên.  

 

Bản ghi âm được phát lên, chính là lời thề của Đường Ba lúc nãy.  

 

Đường Ba biến sắc.  

 

“Cậu, các cậu ghi âm cái này làm gì?”, Đường Ba gấp gáp, luôn cảm thấy có gì không ổn.  

 

“Haha, không ghi âm lại, sau này cậu nuốt lời, nói chúng tôi bắt cóc cậu thì phải làm sao?”, chúng tôi cũng phải có lưu lại chút bằng chứng chứ, đúng không?”, Tần Kiệt cười nói.  

 

“Đúng thế, phải có bằng chứng chứ!”, Trương Lâu nói.  

 

“Cậu… các cậu…”.  

 

Đường Ba chợt nhận ra mình đã bị lừa, tức giận mà không có chỗ phát tác, cảm giác như rơi xuống vực sâu.  

 

Lúc trước, Tần Kiệt bắt cóc là việc phạm pháp, bây giờ lại biến thành hợp tình hợp lý, cho dù có phạm pháp thì cũng có lý, không phải là thủ phạm.  

 

Bản chất của sự việc bỗng chốc thay đổi hoàn toàn.  

 

Bản thân cậu ta chủ động khẩn cầu để bị bắt cóc, không liên quan đến Tần Kiệt.  

 

Mấy người quá thâm độc rồi.  

 

Kế hoạch thâm độc như vậy mà cũng nghĩ ra được?  

 

Trong phút chốc, cậu ta hiểu ra tất cả.  

 

Trương Lâu cố tình làm ra vẻ muốn đánh người nhưng trên thực tế không hề định đánh, chỉ muốn dọa cậu ta thôi.  

 

Mục đích là để cho cậu ta dính bẫy, thề độc, chủ động yêu cầu bị bắt cóc.  

 

Một cái bẫy khổng lồ, vậy mà cậu ta lại tin là thật, đúng là ngu ngốc.  

 

Đường Ba vô cùng đau khổ.  

 

“Khụ khụ ~”  

 

Tần Kiệt tắt ghi âm, đi tới.  

 

“Đường Ba, sau đây hãy để tôi nói chuyện đàng hoàng với cậu!”, Tần Kiệt nói.  

 

“Hừ, các cậu thật sự xem tôi là đồ ngốc à? Tôi đã bị lừa một lần lại còn để bị lừa lần nữa hay sao? Nói chuyện với tôi, đừng có mơ!”  

 

Đường Ba từ chối dứt khoát.  

 

Nhưng Tần Kiệt cũng không để ý, lấy ra mấy tờ giấy, lắc lắc trước mặt Đường Ba.  

 

“Có biết trên tờ giấy viết gì không?”, Tần Kiệt bình tĩnh hỏi.  

 

“Biết chết liền!”, Đường Ba hừ một tiếng.  

 

“Không biết cũng không sao, tôi cho cậu xem thì cậu sẽ biết thôi”.  

 

Tần Kiệt không tức giận, đưa trang đầu tiên đến trước mắt Đường Ba.  

 

“Nhìn thấy không? Bài đăng trên tờ giấy này, còn có tên nhà mạng, địa chỉ IP, ID sở hữu nó, của ai đây?”  

 

Tần Kiệt cười hỏi.  

 

Mặt Đường Ba biến sắc.  

 

Bài viết đó chính là bài mà cậu ta đã đăng trên Baidu và Weibo.  

 

Đó là bài bôi nhọ Tần Kiệt và Ôn Thanh Thanh, còn có bài viết Tần Kiệt bao nuôi một cô gái làng chơi.  

 

Lúc đó, cậu ta chỉ lo bôi nhọ danh tiếng của Tần Kiệt và làm giảm đi ảnh hưởng xấu của cậu ta ở trên mạng, căn bản chưa suy nghĩ chu đáo, trực tiếp dùng tài khoản cá nhân đăng bài, cộng với việc uống rượu nên không kịp sửa đổi, sau đó lại quên mất chuyện này, không ngờ lại bị Tần Kiệt tóm được nhanh vậy, thậm chí còn mò được tài khoản của cậu ta.  

 

“Sao lại không nói gì vậy?”  

 

Tần Kiệt cười nhẹ: “Có phải rất quen không? Tất nhiên rồi, đây là tài khoản cá nhân của cậu mà, sao lại không quen được. Đường Ba, cậu nói có phải không?”  

 

“Tôi, tôi không biết cậu đang nói gì. Cậu đừng có nói bừa!”, Đường Ba biết nhưng lại giả vờ bối rối, không thừa nhận.  

 

“Ồ, cậu không thừa nhận đúng không? Không sao, xem đến tờ thứ hai sẽ biết thôi”.  

 

Tần Kiệt lại lật trang thứ hai, bên trên có mấy tấm ảnh và một số thông tin cá nhân cơ bản.  

 

“Chắc cậu nhận ra người trong ảnh chứ? Còn những thông tin cá nhân này, cậu chắc chắn cậu cũng nhớ chứ? Cậu đừng nói với tôi là người trong ảnh không phải cậu, có người mạo danh cậu hay là bố cậu có con riêng ở bên ngoài”.  

 

“Đương nhiên, cậu cũng đừng nói thông tin cá nhân, tất cả là giả mạo. Tất cả đều được tải về từ Weibo và Baidu đó”.  

 

Tần Kiệt nhìn Đường Ba, cười và nói.  

 

Mặt Đường Ba biến sắc, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ.  

 

Trong lòng cậu ta hốt hoảng, thật là đáng chết, sao có thể quên việc này được nhỉ.  

eyJpdiI6Ik12TWZqemp6U2FZQlNGS21PQTlPeXc9PSIsInZhbHVlIjoiVDhpRXVwK3YrM2phZlFrUm1oTEx2Z3Q3VlFPSEF4Q01FMzFuXC8yRDNQbGEzbDNwTVJTQWV6WVwvMVN5QzlDd3ZUIiwibWFjIjoiOWNhYzA5NGU2YWQzYWRiMTJlZDZmYTdlMzQyNzVhMDI3MGY5ZWU0M2QxNzUzYTRhZjI0YWY5M2Q3ZjEwOGEyNiJ9
eyJpdiI6Ild5b3FiS1R0ODNtVmlTSkhEeUJKdUE9PSIsInZhbHVlIjoiTjhcL2wxWEJXSlBBeXhuMmlpbjJvQ09PM0RSaElnMkxHRjZueExyM1JxVXJVUmNhQlhCWmk1UmxlUitOSDlRZnd5QzV3R29qTTBYSTNuVW0xVVBQcTV0T3d0RjBsd0F1K2RQQ3doNVkyelwveER4TGIrWXpTU1FoYWppYXRvUW5XcXFOWnB4XC9ZTlk5cnpWeWQraEtuRHlEd1IranVtUTFhK0kxajZIenZxTWxoOXR6NVpNY0pqajJ6eWxpOGp1K1UzIiwibWFjIjoiMjE2M2UxZmJhNGEyMGYxYmQ0Y2QyZjgzNmQ2ZDczYzM0Y2E3ODRlN2M1NzE2YmRlNjg2OWM5OGI4ZDNjNDY3NSJ9

Ads
';
Advertisement