Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện - Quyển 7 - Tác Giả Trường Lê.
– TẦM BẢO –
Chap 101 : Linh Hồn Đi Về Đâu ?
Trong lúc thầy Lương ngồi trong điện thờ Thánh nói chuyện với ni sư T.Đ.C thì ông Thìn cùng Tư đi loanh quanh vãn cảnh chùa.
Tư tò mò hỏi :
– Bác Thìn, sao bác biết thầy trò cháu đến chùa để tìm bảo vật ?
Ông Thìn trả lời :
– Là nhờ con bé Diệp nó giải nghĩa cho 2 từ “Tầm Bảo” là đi tìm hoặc sưu tầm bảo vật. Xong tối hôm qua, thấy thầy Lương hỏi cặn kẽ mọi thứ về chùa K nên tao mới biết. Không rõ, rốt cuộc thứ thầy Lương đang tìm là gì nhỉ ?
Tư đáp :
– Bác hỏi thế thì cháu chịu….
Ông Thìn chép miệng ;
– Mà thôi, kệ thầy ấy…Dù sao thì trụ trì cũng biết rồi. Cứ đứng đây đoán già đoán non chỉ tổ đau đầu. Tư, mày đi với bác ra ao sen không ? Cũng ngay đây thôi, bao giờ thầy Lương nói chuyện xong kiểu gì cũng gọi.
Tư đồng ý luôn :
– Đi chứ ạ, phiền bố vợ dẫn đường cho con dê cái….Hê hê…
Hai bác cháu đang thơ thẩn chỗ ao sen thì ông Thìn nghe thấy có giọng nói quen quen vang lên :
– Các đồng chí nhớ phân công nhau trực chốt vòng trong, vòng ngoài nhé.
Ông Thìn quay lại nhìn thì thấy Tân, ông Thìn vẫy tay gọi :
– Tân, thằng cháu Tân…..Hôm nay mày cũng đi chùa à ?
Tân bất ngờ khi gặp ông Thìn ở đây, còn có cả Tư….Tân đáp :
– Chào bác Thìn, bác đưa thầy Lương đi thăm chùa phải không ?
Ông Thìn cười :
– Mày cứ như thầy bói ẩy nhỉ, đoán trúng phóc..
Tân gãi đầu :
– À thì tại cháu thấy có cả cậu Tư đây, đoán kiểu gì chẳng có thầy Lương. Mà thầy Lương đâu hả bác ?
Ông Thìn chỉ tay về hướng điện thờ Thánh, đoạn trả lời :
– Thầy đang ngồi nói chuyện với trụ trì trong điện…..Mà đừng có làm phiền họ, đang bàn chuyện quan trọng. Mà hôm nay công an xã kéo nhau đi chùa một loạt đấy à ?
Tân đáp :
– Chúng cháu đi công việc thôi, chả là lát nữa, có đoàn cán bộ tỉnh về dưới xã mình….Các bác ấy muốn ghé thăm chùa K nên bọn cháu đến trước phân công nhau trực chốt còn đón tiếp cho cẩn thận. Cháu cũng đang tính gặp trụ trì để thông báo trước đây….Nhưng nghe bác nói thế thì đợi lát nữa vậy. Dù sao 9h cán bộ mới tới…
Ông Thìn sực nhớ ra ngày mai có nói sẽ làm vài mâm cơm mời mọi người để chia tay thầy Lương. Nhân tiện gặp Tân ở đây, ông Thìn nói luôn :
– À Tân này, bác bảo……Ngày mai bác tính làm cơm mời mọi người, cũng là để chia tay thầy Lương với thằng cháu Tư. Hôm nọ mày bảo bác thu xếp cho phía công an xã gặp thầy, xong nhà ông Đu cũng lại muốn mời thầy dùng cơm để cảm ơn thầy đã giúp gia đình ông ấy thoát cái hoạ trùng tang. Trong khi đó, thầy Lương tính hôm nay là đi rồi đây này, bác phải nói khéo thì thầy mới đồng ý ở lại nốt ngày mai. Thế nên bác tính mình gom hết lại, mời mấy chỗ thân tình mà được thầy giúp đỡ đến nhà bác ăn cơm. Công an xã cũng chỉ có 3-4 người, mai mày gọi hết các đồng chí ấy về nhà bác, thế có được không ?
Tân nói :
– Để cháu hỏi ý kiến mấy anh ấy đã….Nhưng chắc không vấn đề gì, có điều nếu mà ăn uống thì phải để chiều tối bác ạ. Ban ngày chúng cháu còn công việc..
Ông Thìn gật đầu :
– Ừ, cái đó bác biết rồi…Có ăn cũng ăn vào tầm 6h tối, cho mọi người thoải mái.
Tân cười :
– Dạ vâng, thế thì nhất định cháu sẽ đến...Hai anh em Quang - Chiến cũng cứ nhờ cháu xin được gặp để cảm ơn thầy. Cả anh Kiên công an xã, nghĩ may bác nhờ, hôm đấy không có thầy Lương kịp thời đưa thuốc giải độc thì có khi chết cả rồi. Nghe đội Quang - Chiến kể lại, bọn cháu ai cũng hết hồn.
Ông Thìn tặc lưỡi :
– Thế thì tối mai gọi hết về nhà bác….À, suýt quên, thấy cái tay cán bộ trên huyện cũng thân với thầy Lương lắm. Mày có cách nào mời giúp bác đội đó được không ? Mấy tay xuống xã mà hôm bác gặp ở trên đồn công an ấy….
Tân hỏi :
– Ý bác là thủ trưởng Việt với anh Tiếp phải không ạ ?
Ông Thìn gật đầu :
– Ừ đúng, đúng rồi.
Tân tiếp :
– Thủ trưởng Việt vợ ốm nên sau khi phá xong vụ án là xin cắt phép nghỉ mấy ngày rồi bác ạ. Còn anh Tiếp vẫn đang ở dưới xã mình hoàn thiện nốt hồ sơ. Không ấy để cháu gọi điện cho thủ trưởng Việt hỏi xem sao…
Tư giờ mới lên tiếng :
– Gọi có khi cũng chẳng đi được đâu….Hai vợ chồng nhà ấy giờ chắc đang bên Hải Phòng rồi.
Ông Thìn ngạc nhiên :
– Sao mày biết ?
Tư trả lời :
– Thì thầy cháu bảo thế mà..
Ông Thìn giục Tân :
– Thế thì càng phải gọi, lúc sớm thầy Lương cũng có bảo ban đầu tính đợi vợ chồng cán bộ Việt về để còn giúp họ chuyện gì đó…..Cứ gọi bảo 1 câu, không sau này người ta lại trách mình, trách thầy là đi không lời từ biệt.
Tân vâng dạ, đoạn lấy điện thoại tìm số của cán bộ Việt rồi nhấn gọi. Ông Thìn với Tư đứng bên cạnh hóng….Sau 2 hồi chuông, bên kia đầu dây Việt mới bắt máy :
“ Alo, cậu Tân công an xã D.N phải không ? “
Tân đáp :
– Dạ vâng, em đây ạ…Em chào thủ trưởng, thủ trưởng đang ở đâu vậy ? “
“ Tôi đang bên Hải Phòng có chút việc, có chuyện gì vậy ? “- Việt hỏi.
Tân tiếp :
– Vâng, em nói ngắn gọn luôn để tránh làm mất thời gian của thủ trưởng. Ngày mai bác Thìn có làm mấy mâm cơm để chia tay thầy Lương. Bác ấy nhờ em mời thủ trưởng cùng đội anh Tiếp đến nhà ăn cơm. Nếu được thì tối mai thủ trưởng cùng các anh trên huyện tới nhà bác Thìn nhé. Ngày kia là thầy Lương rời T.B rồi thủ trưởng ạ.
Bên kia đầu dây, Việt ấp úng vì có phần bất ngờ :
“ Ngày kia….thầy Lương đi rồi sao ? Được….được rồi, nhất định vợ chồng tôi sẽ đến….Mà cậu có ở cạnh thầy Lương không ? “
Tân đáp :
– Em cũng ở gần…..Nhưng mà giờ thầy ấy đang nói chuyện riêng với trụ trì chùa K….
Việt tiếp :
“ Ừ, thế thôi vậy….Đừng làm phiền thầy ấy, có gì ngày mai tôi gặp sẽ có lời với thầy Lương sau. Hiện giờ tôi cũng đang bận, tối mai gặp….”
– Vâng, em chào thủ trưởng. - Tân nói.
Việt tắt máy, Tân bật loa ngoài nên cả Tư lẫn ông Thìn đều nghe được cuộc hội thoại…..Ông Thìn gật gù :
– Đấy, nó phải thế….Mà không biết 2 vợ chồng sang Hải Phòng làm gì mà nghe trong điện thoại cứ có tiếng như tiếng đào đất ấy nhỉ ? Mà xôn xao như đông người lắm….
Tân đồng tình :
– Bác cũng thấy vậy à ? Cháu cũng nghe đúng tiếng đào đất luôn….Thế thôi, giờ cháu đi quanh quanh 1 chút, bố trí điểm trực còn đón cán bộ tỉnh….Lát mà trụ trì nói chuyện với thầy Lương xong, bác ới cháu 1 câu nhé.
Ông Thìn gật đầu :
– Ừ, cứ đi đi…..
[........]
Tại Hải Phòng, lúc này đã gần 7h sáng…….Đúng như dự đoán của ông Thìn và Tân, hai vợ chồng Việt cùng ông Tín đang ở bên khu đất phía sau nhà ông Tuệ, tay thầy bùa nham hiểm, ma quỷ đội lốt người thiện lương. Sau khi trời sáng, chính quyền địa phương kết hợp với công an quận, công an phường đã ngay lập tức lập tổ công tác, cử người cùng đội hỗ trợ xuống hiện trường.
Dưới sự chỉ đạo của quận, công an cho người đào tất cả những ngôi mộ chôn sau khu đất nhà ông Tuệ lên. Đúng như dự đoán từ trước, tất cả 50 ngôi mộ đều là mộ giả…..Không hề có thai nhi nào được chôn cất cả, lão Tuệ bày ra trò xin thai nhi bị phá bỏ từ các cặp nam nữ tới bệnh viện phá thai, cũng như các y bác sĩ trong bệnh viện sản đem về nhà làm bùa, làm ngải, làm ma, làm quỷ, làm thuốc để sử dụng.
Kết hợp với bằng chứng thu được bên dưới căn hầm trú ẩn bí mật…..Trong những chiếc hũ sứ màu trắng, công an thấy còn nhiều những xác thai nhi đã bị lão Tuệ đem đi sấy khô, đặt thành tên từng loại thảo dược để tiện bề phân loại khi cần. Con rắn bị mèo cắn chết cũng làm dấy lên những đồn đoán nơi bà con chòm xóm xung quanh.
“ Đáng đời nhà lão, luyện bùa, luyện ngải nên mới bị rắn độc cắn chết. “
“ Mà có khi con rắn kia là do lão nuôi ấy chứ…..Tôi nghe bảo á, mấy tay thầy bùa tà đạo này toàn nuôi độc vật. Cho ăn máu để sai khiến, này là bị ngải quật nên chết bởi chính độc vật mà mình nuôi rồi. “
“ Sao trên đời lại có loại cầm thú đội lốt người như thế nhỉ ? Bấy lâu nay cứ nghĩ hắn ta là người tốt, làm việc thiện…Ai dè, còn dã man hơn cả cái đám phá thai, bỏ con….Bọn đó nó phá thì thôi cũng là cái nghiệp của chúng nó, đằng này lão còn xin đem về luyện bùa, luyện thuốc để ăn. Nghĩ thôi đã sởn hết cả da gà. “
“ Lão này á, có chết mười kiếp cũng không hết tội. “
Tiếng xì xào, bàn tán của bà con trong ngõ tụ tập trước cổng nhà ông Tuệ cứ thế vang lên ồn ào….Người chửi, người rủa, người thương xót cho các thai nhi rơi vào tay lão Tuệ.
Châu nghe mà thấy tim nhói lên đau đớn…..Bản thân là 1 người mẹ từng phá thai xong tận tay đưa thai nhi cho lão Tuệ. Châu may mắn thoát chết, được vong nhi tha thứ….Nhưng có lẽ sau sự việc này, cả đời Châu cũng không thể nào thoát được cám cảnh dằn vặt.
Đáng thương hơn cả là những thai nhi không được bố mẹ tìm lại……Tiếng khóc của trẻ con vang lên bên nhà lão Tuệ mà người dân quanh đây nghe thấy vào lúc đêm khuya, vào những ngày trời mưa u ám chính là tiếng khóc của thai nhi. Chúng bị bố mẹ đang tâm phá bỏ, sau đó lại bị lão thầy bùa dày xéo cả linh hồn.
Rồi những linh hồn nhỏ bé đó sẽ đi về đâu…..?
[..........]
7h30 phút sáng….Tại chùa K, bên trong điện thờ đức Thánh ngài…..
Ni sư trụ trì nói :
– Lương thí chủ, đây là chi bảo truyền thừa kể từ lúc chùa K được xây dựng và hoàn thiện cho tới ngày nay…Căn cứ vào tất cả những gì đã xảy ra, tôi tin thí chủ là người được ngài lựa chọn. Đồ vật này, tạm thời sẽ đưa cho thí chủ mượn.
Thầy Lương chắp tay cúi đầu trước trụ trì :
– Xin đa tạ…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất