Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi X - Diệp Phàm (Cuộc chiến gia tộc)

Cho dù Diệp Phàm có suy nghĩ nát óc thì cũng không ngờ rằng Uông Cảnh Thước lại dùng Thông Huyền Cửu Châm để chữa trị cho Lục Viễn Đức.  

             Phải biết là ngày hôm qua, anh đã dùng Thông Huyền Cửu Châm này để chữa bệnh cho ông cụ.  

             Anh cũng không ngại chủ nhiệm Lý lấy điện thoại ra quay các bước châm cứu, không ngờ Uông Cảnh Thước này cũng biết Thông Huyền Cửu Châm.  

             Sau khi Uông Cảnh Thước khử trùng kim bạc, lão ta ngẩng đầu nhìn Diệp Phàm, chế nhạo nói: “Tên ngạo mạn nhà cậu, nhìn chằm chằm vậy là muốn học trộm sao?”  

             “Thật nực cười. Dù tôi có cho cậu lấy máy quay lại nghiên cứu thì cậu cũng không học được đâu”.  

             “Ông cứ việc châm cứu, tôi chỉ xem thôi, không có ý định sẽ học”, Diệp Phàm nhàn nhạt nói.  

             Đang đùa sao, anh nắm rõ phương pháp Thông Huyền Cửu Châm này trong lòng bàn tay, cớ gì phải học trộm của lão ta chứ, nhiều nhất thì lão ta cũng chỉ thuần thục giống như anh, nhưng chắc chắn sẽ không đạt tới trình độ của anh, việc châm cứu không hề đơn giản như việc tìm huyệt vị.  

             Thông khí, rung kim, điểm huyệt... v.v  

             Kim bạc của Uông Cảnh Thước châm xuống với kỹ thuật rất chính xác.  

             Chẳng bao lâu, những cây kim bạc được châm vào các huyệt Bách Hội, Á Môn, Tử Cung của Lục Viễn Đức.  

             Trong lúc ngón tay của Uông Cảnh Thước di chuyển, đuôi kim dao động nhẹ, huyệt vị dần trở nên ửng hồng, có một ít máu đen rỉ ra.  

             Những vết ửng hồng xuất hiện tại các huyệt đạo dao động tương đối với nhau, giống như một sợi chỉ kinh mạch, khuôn mặt già nua của Lục Viễn Đức cũng dần dần trở nên hồng hào.  

             Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn vào cách châm kim của Uông Cảnh Thước, chỉ có Lục Thi Nhu là có chút nghi ngờ, hôm qua cô ta nhìn thấy Diệp Phàm cũng làm như vậy, tuy rằng không rõ lắm nhưng cũng có chút khác biệt.  

             Diệp Phàm đứng nhìn, các bước châm kim khá tốt, nhưng lão ta vẫn cần phải luyện tập nhiều hơn.  

             Uông Cảnh Thước rút ra cây kim thứ bảy, chuẩn bị châm xuống huyệt Cự Khuyết của Lục Viễn Đức.  

             “Dừng lại! Mũi kim này không thể châm xuống”.  

             Đúng lúc này, Diệp Phàm đột nhiên tiến lên một bước, hét thật to: “Mũi kim này của ông không phải là mũi thứ bảy của “Thông Huyền Cửu Châm”, mũi thứ 7 không phải châm ở huyệt Cự Khuyết. Sáu mũi đầu tiên ông đã châm đúng, nhưng nếu tôi đoán không nhầm là ông tự nghĩ ra bước này, một khi châm xuống thì máu sẽ chảy ra, chẳng khác gì vỡ đê...”  

             “Nếu mũi kim này mà châm xuống, ông cụ nhất định sẽ sống không quá một giờ đồng hồ!”  

             Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều hết sức kinh ngạc.  

             Uông Cảnh Thức bị tiếng quát tháo của Diệp Phàm làm cho giật mình mà lỡ tay đâm kim vào ngón tay của mình, lão ta đau đớn hét lên một tiếng.  

             Một giờ sao?  

             Một khi kim đâm xuống, Lục Viễn Đức chỉ có thể sống thêm một giờ nữa thôi sao?  

             “Thằng khốn, tên ăn mày nhà mày, tao liều mạng với mày!”  

             “Đồ tồi, mày giỏi đánh nhau thì đã sao, nhưng cũng không thể nguyền rủa ông của tao chứ”.  

             “Mày nguyền rủa ông tao, tao liều mạng với mày...”  

             Cả nhà Lục Chí Hằng điên cuồng hét lên với Diệp Phàm, nhưng không ai dám động tay động chân với anh.  

             “Hừ!”  

             Diệp Phàm hừ lạnh một cái, chỉ tay vào Uông Cảnh Thước, nói: “Nếu hôm nay, tôi không tới đây thì ông chính là hung thủ giết người”.  

             Sau đó chỉ về phía Lục Chí Hằng nói: “Còn ông, chính là tội phạm giết bố của mình!”  

             Giọng điệu anh nói mạnh mẽ hùng hồn!  

             Khiến cho cả nhà Lục Chí Hằng bị dọa tức đến nỗi mặt đỏ phừng phừng.  

             Lúc này, Uông Cảnh Thước mới phản ứng lại, giận tím mặt mắng mỏ: “Đồ khốn kiếp, tên họ Diệp nhà mày nói vậy là có ý gì!”  

             “Đây quả là một sự bôi nhọ lớn đối với tao, Thông Huyền Cửu Châm, tao đã dùng nó bao nhiêu năm nay, một thằng nhãi miệng còn hôi sữa như mày thì biết gì chứ!”  

             Uông Cảnh Thước tức giận tột cùng, nhưng lão ta lại không hề châm mũi thứ 7 xuống.  

             “Hừm, hành nghề chữa bệnh thì tuyệt đối phải có một trái tim nhân hậu, một trái tim yêu thương, cứu nhân độ thế, ông có những điều này không?”  

             Diệp Phàm mắng mỏ lão ta!  

             Thực tế, anh vốn có thể không nói ra, nhưng Uông Cảnh Thước đích thực là có tài năng thực sự, có thể thấy sáu mũi châm kim đầu tiên, lão ta đã nghiên cứu rất nghiêm túc về Thông Huyền Cửu Châm.  

             Tuy rằng lão ta tham lam, coi trọng thể diện nhưng thực sự có tài, Diệp Phàm tình nguyện giúp đỡ, đánh thức y đức trong lòng lão ta!  

             “Hỗn láo!”  

             “Rầm...”  

             Uông Cảnh Thước hung hăng đập lên bàn bên cạnh giường bệnh một cái, giận đến mức cả người run lên: “Một thằng ăn mày, lấy tư cách gì để bôi nhọ tao? Tao đường đường là bậc thầy Trung y. Lúc tao hành nghề chữa bệnh mày còn chưa được sinh ra đấy!”  

             Lúc Uông Cảnh Thước nổi cơn thịnh nộ thì vô cùng hung hãn, nhưng trong lòng lão ta lại run rẩy dữ dội, Diệp Phàm nói đúng, mũi thứ 7 châm vào huyệt đạo ở Cự Khuyết quả thực là do lão ta tự nghiên cứu ra.  

             Bởi vì lão ta chỉ học được sáu bước châm, nhưng ba bước còn lại lão ta cũng đã dùng trên linh sàng một lần, không có tai nạn y khoa nào xảy ra cả.  

             Điều quan trọng nhất là làm sao Diệp Phàm có thể hiểu được!  

             “Ông đúng là hết thuốc chữa!”, Diệp Phàm hờ hững nói, trong lòng anh đã thầm phán án tử hình cho lão ta.  

             Anh quay đầu nhìn Lục Viễn Đức nói: “Ông cụ, kế tiếp hãy để tôi đến châm kim cho ông, nếu để ông ta làm e rằng ông sống không quá một giờ đồng hồ đâu!”  

             “Được, được...”, Lục Viễn Đức vội vàng gật đầu, dù sao hôm qua Diệp Phàm đã cứu mình, tuy rằng trước đó, ông cụ bị Uông Cảnh Thước hù dọa, nhưng lúc này nảy sinh ra xung đột, ông cụ vẫn tin tưởng vào Diệp Phàm.  

             Thấy Lục Viễn Đức không già đến mức hồ đồ, Diệp Phàm gật đầu, quay người đi lấy kim bạc của mình.  

             Uông Cảnh Thước đứng sang một bên, khuôn mặt tái nhợt đến đáng sợ, không ngờ rằng Lục Viễn Đức sẽ đồng ý thay người giữa chừng.  

             Chỉ bởi vì ông cụ tin lời nói bậy bạ của Diệp Phàm, đánh chết lão ta cũng không tin rằng Diệp Phàm có thể tinh thông Thông Huyền Cửu Châm.  

             Trong mắt lão ta thì Diệp Phàm không khác gì một tên ăn mày ven đường, chẳng lẽ là mèo mù vớ được cá rán sao?  

             Uông Cảnh Thước không thể để cho danh tiếng của mình bị ô uế được, nếu như sau này truyền ra rằng lão ta sợ một tên vắt mũi còn chưa sạch, thì làm sao mà lăn lộn được trong ngành này chứ?  

             “Soạt...”  

             Vào lúc này, hai tay Uông Cảnh Thước phân ra cầm mũi kim thứ bảy và thứ tám châm xuống...  

             “Diệp Phàm...”  

             Lục Tĩnh Tiêu hét lên một tiếng, Diệp Phàm đang cầm kim bạc trong tay, đột ngột quay đầu lại.  

             Nhìn thấy Uông Cảnh Thước đã rút cây kim thứ chín và muốn đâm nó xuống.  

             “Bịch!”"  

             Trước khi anh có thể chạy tới, Diệp Phàm đã đá thật mạnh một cái vào mông Lục Tuấn Kỳ.  

             Vị trí của Lục Tuấn Kỳ vừa hay hướng về phía Uông Cảnh Thước, và cú đá mạnh này khiến cậu ta bay thẳng về lão ta.  

             “A...”  

             Lục Tuấn Kỳ lại hét lên, trong lúc cậu ta bay nhào tới thì tay của Uông Cảnh Thước cũng đung đưa theo, thế là cây kim bạc xuyên qua cánh tay của Lục Tuấn Kỳ.  

             May là chưa châm vào chỗ khác!  

             “Đứa trẻ đáng thương, xem như là cậu đã cứu được ông của mình rồi...”  

             Diệp Phàm thở dài.  

             “Mau cút đi, mũi thứ chín, còn thiếu một mũi nữa, nhất định sẽ tốt lên, tôi tuyệt đối không sai...”  

             Uông Cảnh Thước hét lên và muốn đẩy Lục Tuấn Kỳ ra, nhưng cậu ta là một người đàn ông cao to, nặng 75kg, một bác sĩ gầy yếu như lão ta không dễ dàng đẩy ra được.  

             Lúc này, Lục Viễn Đức co giật dữ dội.  

             “Phụt!”  

             Một ngụm máu lớn phun ra, máy theo dõi dấu hiệu sinh tồn cũng phát ra âm thanh tích tích tích.  

             Uông Cảnh Thước đang gầm rú trên mặt đất, ngay lập tức từ bỏ tranh chấp, vẻ mặt vô cùng thất thần.  

             “Mau gọi chủ nhiệm Lý của cô tới, nói là Diệp Phàm gọi qua!”, Diệp Phàm quay đầu kêu cô y tá.  

             Ngay sau khi bắt đầu châm kim, anh không rút ngay mũi thứ bảy, mũi thứ tám, như vậy sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng hơn!  

eyJpdiI6InFXTWlPOEhMRlhZNjRLVnFhWGdBU2c9PSIsInZhbHVlIjoiRFNqZTN2OEdlSWVYSnJIeFwvbkg5ZzN6WitVNmdJejdpVVRLclwvdTFyK3RDZHF4TGFGc2E4eHcwcGN1RWNpVnl4UWJvcFROWG5ia0oxV3BHcTJCRW51bVM5RUlVNnMxMUw4bUl4M2w1djlLYk43c2VRa1grbGMrNnhqYW1PaXg3Qk9JXC9UZ3BlME9NU2tZMExQQm15RG9yNFNjVFQ4NmFrWFd3Wmh2blNqQ0J6QmpLTTEyYmc3b2VFSEpCZEMxVXZ2dDY3ZklmNitTekVxUW5cL01zVStsNXNoNm5hd3p5SGR4WWFzdXNUUjdsOXB3S1BKcVFJREl3MjduXC9wRXhUc0d2THR2cCtwWmVLNE1hOVNHWENaU0Q3M1AxZlFEQ29ONVgrXC9sc1wvUjRMNU84SUNhbkRQOWJPcjdDK0tQVWFEeDQ4cnFsd2l2cW1yV2hoWWtVYkZaOGlyRWFlOVlxazY4TDBPSDM2dnBCc1lDU1liMGllTmZ5UFdnalhNOGkyUVo4OTVTSVNGUHFiWXY3WnVBR3hZOGJJUG4xV1JmN0NUYmlzaVFXYzNvTDRtb1BNczVEbTlTemVLZzl3WjZkeUI4NUhLU29sN2FJbmNlOTR6SnZ2Q3RPcUlNeE9LYjliZDBGREVcLzhHZEdvcmhCNXlCK2dKem5RdkJOb1JOUGk0dFVzTWI3M3N3bVVnR3hjZU1cL2N2Z1A3SGR3Z3ZTUjFnQWUzYTZuSG56TXp1M3dZeDAxYk5scGZpd09uV1RaUFN2bjFZcHRSYUZacmhXUkpCNWJPTHdEU3J0QlhPNDBOQjlNd3BjMUlXOUhDQkg0Zz0iLCJtYWMiOiI2YzU1OTY4OTQxNWVhOGY0MWY5YzIwY2JkZDMyZDI4ZTlhZjMyNGQ3NzMyNWRiNGZkMTFjNzM1YzM4ZWU2YThiIn0=
eyJpdiI6InhneUhBMTQ0QVFIMk5FV3B4SzFVOHc9PSIsInZhbHVlIjoic0JnSThsS0RHXC93TjMrcFwvWTdCWkpsRWU4RkcwM3RQK2k3bHdybFNTb3FhZTBzQ0NJWU5IaXQ2KzArb3hcL0F5dFlwV1BPY1czUllBQzhQVlJtZGNLYW8yRW5JSjQwUU0wdTBBMWhtXC9nWGtXaHQyR3pic0x4OTdYRE5OZnNybWJjWGNJbldjZERJZWtvWlNqMTJDNllJUVwvVkZQcHRKcXFLdk9zZngwUzdKSjF3WEhoRDZGMkVmWGxva0ZUQmFUSm5MQ1Q0a1dIOUQ1U1ROdWhSTUMzS3NmTG5TajBPY3l0SmZ4UXhKY25jOUI5a0tKb2ZBd0dHc1VTaGdjM3duYlVuVXFIXC9vTzVmYStCRllGZ3QrbGJZMlp5aTczTklmV3BLRWROQ3pGTnJMbnhsVVczREtHMEdLYXk4dERIUW16blwvTWY3VEdxbDlacUE1WE1sQXN1STUxd3JLMFhsMlpIUWQzdjN0V1docU5kYUg4TWs0aDU4eEJUUFk3NkxESnZHV05zNG1ldzFUbmFLU0t2a1h1aE5sckZuVXJxTVFiZG53TmVpUElHWUlEVWl3N1ozYTF1Mm80bERac2RnaElmK2ZBSEJLSWNSenJxQ1dURTkxOEl4RDhnYzJ4SVNtNjB4VHpqMVlSanNlNWlvPSIsIm1hYyI6ImU0YjM3MzZkNzcwMDk0M2VlY2RmODNlZTY0YjcwYmE5MTEwMzA1ZTYzZjJmNGJjMzFjNTliODU5ZWU3MWY1NTMifQ==

             Nhà từ thiện vĩ đại - Lục Cẩn Niên!

Ads
';
Advertisement