Hóa đơn giả sao?
Tất cả mọi ngừời đều trở nên im lặng lại và hết sức chấn động!
Người nắm lấy tay chị Hạ đang bước tới chính là Hàn Tuyết, cô thật sự không thể chịu đựng được nữa.
Thoạt nhìn thì biết chị Hạ là một phụ nữ nông thôn bình thường và chân chất, thậm chí trong lời nói còn mang một ít giọng điệu địa phương. Nếu một người phụ nữ nông thôn như vậy mà thực sự bị gạt tới hai trăm ngàn tệ, thì đó sẽ là một đòn nặng nề đối với nhà chị ấy.
“Cô gái, cô...”, chị Hạ bị Hàn Tuyết kéo chặt vai, nhất thời không phản ứng kịp.
“Chị ơi, chị đừng sợ, đây là một tờ hóa đơn giả!”, Hàn Tuyết lại nói.
Tất cả mọi người có mặt tại đây lại sửng sốt, ánh mắt đều tập trung vào tờ hóa đơn trên tay bà béo.
Vẻ mặt của bà ta khá cay nghiệt, đột nhiên lộ ra vẻ hung dữ: “Cô là ai? Dựa vào đâu nói hóa đơn của tôi là giả?”
Bà béo tức giận trợn trắng hai mắt khi nhìn thấy Hàn Tuyết vô cùng xinh đẹp, từ vóc dáng hay gu ăn mặc cũng đều hơn bà ta một trời một vực, trong lòng không khỏi dấy lên tia ghen tị.
“Hóa đơn này của bà là giả. Con dấu giám sát trên hóa đơn của bà có hình vuông, mà con dấu giám sát hóa đơn chính thức của nước ta đều là “hình elip”, nên hóa đơn của bà chắc chắn là giả!”
Giọng nói vô cùng hùng hồn, lại hợp tình hợp lý.
Hàn Tuyết trực tiếp chỉ ra sai sót trên hóa đơn giả của bà ta, có Diệp Phàm ở bên cạnh, cô không cần phải sợ người phụ nữ vừa mập vừa hung dữ này.
Nghe Hàn Tuyết nói vậy, mọi người đều nhìn chăm chú vào tờ hóa đơn trên tay của bà béo này.
“Chết tiệt!”
Bà ta liền quăng tục, hai cánh tay đung đưa qua lại khiến mọi người không thể nhìn thấy rõ.
“Đây là hóa đơn chuyên dụng của Cổ Ngoạn Thành. Nếu cô không tin, cô có thể tự mình đến đó để điều tra!”
“Nhưng cô lập tức tránh ra cho tôi, nếu không đừng trách sao tôi không khách khí!”
Vừa nói, nước bọt bà ta vừa văng ra tứ tung, tỏ ra vô cùng hung hãn.
Nhưng Hàn Tuyết vẫn không hề lay động, sắc mặt lạnh lùng nói: “Cổ Ngoạn Thành thì sao? Còn có thể qua mặt được pháp luật sao? Chi bằng để cho cục Thuế qua kiểm tra là biết ngay thôi, bà có dám không?”
“Đương nhiên là tôi dám!”
Bà béo hét lên, nhưng trong mắt bà ta lại hiện lên một tia hoảng sợ, lặng lẽ dùng chân giẫm lên mu bàn chân người đàn ông của bà ta một cái.
Lúc này, người đàn ông đeo dây chuyền vàng mới phản ứng lại, vừa rồi tên này bị vẻ đẹp của Hàn Tuyết làm cho mê hoặc. Hằng ngày phải đối mặt với mụ vợ mập hung dữ này, khiến ông ta sống còn không bằng chết.
Hôm nay được nhìn Hàn Tuyết ở khoảng cách gần như vậy, không tránh khỏi bị cô làm cho say đắm, nếu như biết Hàn Tuyết từng được mệnh danh là một trong ba bông hoa vàng của giới kinh doanh ở thành phố Cảng, e là ông ta sẽ lập tức ngất ra đó mất.
Tuy nhiên, điều quan trọng nhất bây giờ là giải quyết chuyện hóa đơn, hai trăm ngàn tệ không phải là một số tiền nhỏ.
Tên chồng không hề tức giận như mụ vợ đó của mình mà nở một nụ cười thân thiện: “Cô gái, cơm có thể ăn bừa nhưng lời thì không được nói lung tung đâu. Bây giờ xin cô đừng làm phiền đến việc bảo vệ quyền lợi của chúng tôi. Sau khi giải quyết xong, tôi mời cô đi ăn cơm được không?”
“Bốp...”
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều há hốc mồm và nháo nhào cả lên.
Ngay sau khi tên chồng dứt lời thì bà béo quay đầu lại tát thẳng vào mặt ông ta một cái bốp.
Nước bọt của bà ta văng tứ tung lên mặt ông ta: “Ăn cái con mẹ nó chớ cơm, cái thứ vô dụng, nhìn thấy gái đẹp là sáng mắt. Không nói được gì, thì câm mồm lại cho bà!”
“Bà..”
Tên chồng vô cùng tức giận, bị mụ vợ tát cho một cái còn không ngừng mắng nhiếc trước mặt nhiều người, khiến ông ta cảm thấy không gì nhục nhã hơn!
“Bà cái gì mà bà, cầm mồm lại cho tôi, tiền tiêu vặt tháng này sẽ bị trừ đi một nửa, còn ăn nói lung tung, về nhà chà ván vò quần áo hai tiếng!”, bà béo vô cùng hung hãn, không hề nể nang mắng mỏ.
Mọi người đều lộ ra vẻ kỳ quặc, tên đeo dây chuyền vàng to tướng này, trông như dân xã hội đen vậy.
Hóa ra là một tên sợ vợ, bị lăng mạ vậy mà cũng không dám nói gì.
Tên chồng đỏ mặt tía tai vì tức giận nhưng vẫn không dám nổi đóa lên, nhiều người mong ông ta sẽ vùng dậy, giáng lại cho mụ vợ một cái tát.
Nhưng cuối cùng, bọn họ đều lắc đầu thất vọng, lúc này, ông ta hận không thể tìm một cái cống để chui vào.
“Tôi nói với cô một lần nữa, cút ngay cho tôi, nếu không cô phải trả hai trăm ngàn tệ này đấy!”, bà béo quay đầu lại, chỉ tay vào Hàn Tuyết nói.
Diệp Phàm chau mày, tiến lại gần một chút.
Hàn Tuyết điềm đạm nói: “Bà chính là có tật giật mình, nếu là hóa đơn thật thì để người bên cục Thuế qua kiểm tra, tôi có thể liên hệ giúp bà;
Nếu là giả thì để cho chị gái này rời đi, sự việc sẽ kết thúc ở đây, bằng không, bà chính là đồ lừa đảo, tôi có thể gọi cảnh sát đến bắt bà!”
“Gọi cảnh sát đến bắt tôi?”
Bà ta tỏ vẻ khinh thường nói: “Hừ! Tôi khinh!”
“Để bà đây tát cho cô một cái bạt tai trước, xem thử làm sao cô bắt tôi nào!”
Vừa dứt lời, bà ta bất ngờ giơ cánh tay lên định đánh vào mặt của Hàn Tuyết.
Hàn Tuyết còn chưa kịp nhìn thấy thì Diệp Phàm ở bên cạnh cô vươn tay ra nắm lấy cổ tay của bà ta.
“Nói chuyện được rồi, đánh người thì thật là quá quắt lắm rồi!”, Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Thả ra cho tao!”, bà béo hét lên: “Chẳng trách cô dám lo chuyện bao đồng, hóa ra là vì có tên đàn ông này ở bên cạnh...”
Bà béo giãy dụa vài lần, nhưng tay của Diệp Phàm giống như cái kìm vậy, kẹp chặt bà ta lại, có làm sao cũng không thể nhúc nhích được.
Bà ta lại vùng vẫy thêm vài cái, sau đó hét lên: “Đồ vô liêm sỉ, tên lưu manh, mọi người mau đến mà xem...”
“Hahaha...”
Không một ai trong đám đông giúp bà ta, ngược lại là một tràng cười vang lên.
Hàn Tuyết xinh đẹp như một cô tiên nữ giáng trần, làm sao người ta thèm làm gì với một mụ đàn bà chua ngoa như bà ta chứ, tự mình hoang tưởng quá rồi.
Bà béo gào lên mấy tiếng, thấy mọi người đều cười nhạo, bà ta giơ tay ra đẩy mạnh tên chồng của mình một cái: “Tên phế vật này, người ta đánh vợ ông, mà ông còn ngớ người ra đó làm gì, mau xông lên đánh đi hắn ta đi chứ”.
Mụ vợ được Diệp Phàm dạy cho một bài học, trong lòng ông ta còn đang vui mừng khôn xiết, nay bị bà ta đẩy một cái.
Đột nhiên ông ta cũng hét lên không ngừng: “Tên nhãi, buông vợ tao ra mau!”
“Nếu chuyện này kết thúc tại đây thì tôi sẽ buông tay ngay lập tức, bằng không tôi gọi cảnh sát đến xử lý!”, Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Mẹ nó!”
“Rượu mời không uống lại muốn rượu phạt!”
Tên chồng giận dữ gầm lên một tiếng rồi dùng chân đá vào người Diệp Phàm.
Ông ta nặng 83.5 ký, tuy rằng không cao bằng anh, nhưng nếu ăn phải cú đạp mạnh của ông ta, Diệp Phàm chắc chắn sẽ không chịu nổi.
“Bịch...”
Nhưng mà Diệp Phàm đã nhanh hơn một bước, một cước đá trúng bụng ông ta trước.
Một thân thể nặng 83.5 ký liền văng ra ngoài, suýt nữa va vào vào đám người phía sau!
“A... Chồng ơi, tên khốn, mày dám đánh chồng tao, chán sống rồi sao...”
Bà béo hét lên, vươn tay còn lại của mình lên muốn cào mặt Diệp Phàm, nhưng anh liền duỗi tay ra tát vào mặt của bà ta một cái.
“Chát...”
Bà ta cũng bị đánh văng ra, trong vòng chưa đầy một phút đồng hồ, hai vợ chồng họ đều bị đánh bay ra, Diệp Phàm không hề có chút thương tiếc.
Mọi người xung quanh đều ngẩn người ra, dữ tợn, ác liệt quá!
Sau khi đánh xong, bên trên tay phải của Diệp Phàm còn dính một lớp dày màu trắng, còn có chút nhờn khiến anh cảm thấy buồn nôn.
“Thằng khốn, thằng khốn, bọn mày có gan thì đừng có đi!”, bà béo hét lên, lấy điện thoại ra và bắt đầu gọi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất