Từ sau khi Kiều Dạ bước vào trong xe, cô đã luôn im lặng.
Bởi cô không biết phải nói gì và đối mặt thế nào với Phương Tín. Ngay trước mặt bố dượng anh nắm tay cô kéo đi như thế, chẳng may mẹ cô biết được thì bà sẽ nghĩ như nào chứ!
Vừa tức giận Phương Tín trước mặt bố dượng làm bậy, vừa ôm một bụng tức giận Phương Hoa là cái thá gì mà đẩy cô đập lưng vào tường thật đau đớn.
Phương Tín thấy cô vậy cũng không hỏi han gì, lặng lẽ cho tài xế chở cô
đến trường.
Đứng trước cổng trường, Phương Tín liền nói: “Anh có một biệt thự gần trường học của em. Em nên nói với dì Nhã Anh sẽ dọn qua đó đi học cho tiện. Nếu để bị phát hiện em gái ngủ với anh trai thì chắc canh người chết là
em!"
“Nhưng.... Nhưng mẹ em sẽ không đồng ý!” Kiều Dạ nghĩ lý do từ chối. Nghĩ sao con gái riêng của mẹ kế lại đi qua nhà con trai của bố dượng
ngủ???
mẹ!”
Thế thì chẳng khác nào nói: “Mẹ ơi, con có quan hệ kia với anh trai đấy
Mẹ cô không giết cô thì cũng lột da cô. Tất nhiên cô không muốn chuyện đó xảy ra đâu. Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn cô vẫn chưa lừa mẹ cô bao giờ. Chẳng thà không nói. Chứ nói mà nói dối chỉ để được ngủ với Phương Tín dễ dàng hơn thì cô không làm được.
“Không nói? Ok. Không nói thì thôi, tối trước khi làm em, anh sẽ mở cửa để mọi người cùng xem!” Phương Tín lạnh lùng nói.
“Đừng! Anh đừng có làm bậy!” Kiều Dạ khẩn trương: “Mẹ... mẹ em không dễ dàng đồng ý như vậy đâu!”
“Anh cho em thời gian một đêm, sáng mai phải dọn qua. Em không nói được thì để anh nói!” Phương Tín ra tối hậu thư khiến Kiều Dạ rét run.
Trời đất! Nói cái gì mà nói chứ
Chuyện động trời như vậy, muốn nói là nói được chắc?!!
Nhưng cuối cùng, Kiều Dạ cũng đầu hàng: “Được, để em nói!”
Kiều Dạ biết nếu cô không nghe lời Phương Tín thì chắc canh cô sẽ chịu thảm. Phương Tín là người dám nói dám làm. Anh nói sẽ mở cửa để mọi người xem cảnh cô nằm dưới thân anh chắc canh sẽ làm. Chẳng thà để mọi người nghi ngờ nhưng không có chứng cứ còn hơn để tất cả mọi người nhìn thấy cảnh cô vui vẻ dưới thân anh như nào.
Tất nhiên là không phải cô vui vẻ. Nhưng mà... cơ thể này đã được anh huấn luyện rất tốt. Mỗi khi gần gũi anh, nó không kiềm được vui sướng. “Được. Ngoan lắm!” Nói rồi anh kéo cô lại, trao một nụ hôn thật sâu rồi mới thả cho cô đi học.
“Kiều Dạ, cậu làm sao thế? Sao cả ngày cứ cau mày vậy?” Lâm Tuyết lo
lắng hỏi.
“...” Kiều Dạ sợ bị phát hiện nên không dám nói gì chỉ khẽ lắc đầu.
Nhưng tất nhiên Lâm Tuyết phát hiện cô có chuyện khó nói. Cũng đúng thôi, bạn thân mấy chục năm chẳng nhẽ lại không hiểu nhau.
“Nói xem nào!” Lâm Tuyết chống nạnh ép cung.
“Lâm Tuyết, tớ không sao đâu. Chắc do tối hôm qua ngủ không được ngon thôi!”
muội.
“Aaaa. Tớ hiểu rồi!” Nghe Kiều Dạ nói vậy, Lâm Tuyết mỉm cười ái
Khẳng định Kiều Dạ tối qua đã làm chuyện xấu rồi hí hí.
Kiều Dạ thấy Lâm Tuyết trêu chọc cô, cô không nói gì chỉ úp mặt xuống bàn học.
Buổi chiều tan học về đến nhà, Kiều Dạ lo lắng dùng cơm tôi.
Sau khi dùng bữa xong, Kiều Dạ bất an đi tìm mẹ nói chuyện.
Bỗng nhiên Phương Hoa từ trên lầu xuống. Phương Hoa làm bộ tươi cười đến trước mặt Kiều Dạ, cô ta vừa định nghiêng răng nói gì đó thì Phương Tín mở cửa phòng sách bước ra.
“Em gái, chuẩn bị đi đâu vậy?”
Kiều Dạ ngây ngốc khó hiểu. Buổi sáng còn bắt nạt cô, đến tối lại hiền hòa lại rồi sao?
“Em đi tìm mẹ em!” Kiều Dạ cũng chỉ trả lời cho có.
“Ấy ấy đừng tìm. Người ta đang là vợ chồng son, mỗi tối đều sẽ quấn quýt âu yếm nhau. Tự nhiên em đến gõ cửa có phải làm hỏng chuyện không? Khuya rồi, em đi ngủ sớm đi nhá!” Nói rồi Phương Hoa xoay người rời đi một cách dịu dàng khiến cả Phương Tín lẫn Kiều Dạ đều ngơ ngác.
anh.
Thấy Phương Hoa đi khuất, Phương Tín nắm tay Kiều Dạ kéo lên phòng
Tuy rằng đây không phải là lần đầu tiên cô ở chung một chỗ với Phương Tín nhưng đây là lầu đầu tiên cô được bước vào phòng Phương Tín. Phòng ngủ của Phương Tín có gam màu đen xám. Phòng ngủ cũng giống người – lạnh lùng ương ngạnh.
Nhìn quanh một lúc, Kiều Dạ nhìn thấy chiếc giường lớn màu xanh nước biển. Cô đỏ mặt nói: “Em về phòng đây!”
“Không được đi!” Phương Tín ngáng chân không cho cô đi, trực tiếp kéo cô nằm đè lên người mình.
Phương Tín ôm chặt lấy Kiều Dạ, cắn thổi nhè nhẹ lên tai cô khiến cô ngứa ngáy không thôi: “Dì Nhã Anh nói thế nào?”
Cô biết Phương Tín muốn hỏi cái gì: “Mẹ đồng ý cho em ở lại trường học không cần trở về nhà.”
“Ừ.” Phương Tín đáp nhẹ một tiếng, bắt đầu cởi quần áo Kiều Dạ. “Đừng.” Kiều Dạngăn cản: “Em vẫn chưa có tắm rửa.”
“Không sao, tắm cùng anh là được!” Phương Tín lưu loát cởi áo Kiều Dạ ra, bế cô vào phòng tắm.
Kiều Dạ lại không muốn như vậy nhưng cuối cùng cũng bị Phương Tín chèn ép.
Anh bế cô ngồi lên bồn rửa tay, hôn môi cắn mút. Đây không phải lần đầu tiên, hơn nữa cơ thể cô đã được anh huấn luyện qua một khoảng thời gian kha khá. Nên chỉ một nụ hôn sâu cũng đủ khiến các bộ phận khác trở nên nhạy cảm
Anh vừa hôn, vừa cởi nội y của cô ném xuống đất. Khi thân trên của cô đã không còn vật che chắn, anh bắt đầu tấn công đến cần cổ, đôi gò bồng đảo cũng không thoát được đôi tay ma thuật của anh.
Vì ngồi ở một nơi cheo leo, chân không chạm đất. Hai chân còn bị tách ra vòng qua eo anh nên cô không thể làm gì khác ngoài việc tay ôm lấy cổ anh, hai chân bám chặt lấy eo anh. Cô rất sợ té xuống.
Hành động của Kiều Dạ càng làm cho Phương Tín mê đắm. Anh ngậm lấy nhũ hoa mút mạnh. Kiều Dạ say mê những động chạm của anh, cô ưỡn cong người hết cỡ để anh mút được nhiều hơn, làm cô thỏa mãn nhiều hơn.
Khi cơ thể cô đã được chuẩn bị đầy đủ, nơi tư mật cũng đã ngập tràn mật thủy thì cũng là lúc anh rút ra cự vật to lớn của mình.
Kiều Dạ nhìn thấy cự vật mỗi đêm đều khiến mình điên đảo, cô thẹn thùng đỏ mặt quay mặt sang một bên. Đã từng cảm nhận đầy đủ hình dạng của nó, nhưng mỗi lần nhìn thấy nó cô vẫn không chịu được.
“Hôm sinh nhật anh, em vẫn chưa đưa quà!” Phương Tín bắt lấy cắm cô, ép cô nhìn thẳng vào anh nói.
Ngay cái lúc dầu sôi lửa bỏng, bên trong Kiều Dạ ngứa ngáy không thôi mà anh lại hỏi quà sinh nhật là sao?!
Thấy Kiều Dạ ngẩn người, anh nói tiếp: “Quà sinh nhật năm nay của anh là em! Không nhớ sao?”
“Em nhớ!” Kiều Dạ khẽ nói.
“Vậy thì... nhìn thấy nó rồi chứ? Em hãy chiều nó đi!” Phương Tín bế cô xuống đất, để cô đối diện với cự vật khổng lồ của anh.
Cô lúng túng dùng tay cọ xát thì anh bóp cắm cô: “Để anh dạy em!”
Ngay sau đó, anh tiến thẳng vào khoang miệng của cô, dạy dỗ cô cần chiều anh thế nào.
Mãi cho đến khi anh thật sự thỏa mãn, miệng cô đầy thứ chất lỏng của anh. Lúc này anh mới buông cô ra, đeo bao vào.
Kiều Dạ lúng túng không biết nên nhổ hay nên nuốt thì anh đã xốc cô lên nói cô xúc miệng.
Kiều Dạ thất thần, hình như dạo gần đây anh rất dịu dàng với cô, săn sóc cô nữa đúng không?
Vì cô lúc này đang đứng quay lưng về phía anh, thuận thế anh tiến thẳng vào bên trong cô.
Quá bất ngờ, cơ thể cô siết chặt lại khiến cả hai cùng thở dài một hơi đầy thỏa mãn.
Và rồi đêm đó, cô bị anh bắt nạt từ bồn rửa tay qua đến bồn tắm rồi trở lại giường. Mãi cho đến tận sáng, cô mới ngất đi vì quá mệt mỏi.
Phương Tín nhìn cô gái đỏ ửng cả người vì lên cao trào liên tục đã ngất đi đành tạm tha cho cô. Dù sao từ mai khi cô chuyển qua biệt thự của anh thì thời gian bên cô sẽ nhiều hơn.
Có lẽ...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất