- Đã nói rõ rồi đấy, không được quỵt nợ!   

 

 

- Không quỵt nợ... Tuyệt đối không quỵt nợ... Đến lúc đó nhất định trả đủ, nhất định trả đủ!   

 

Giang Nguyên còn chưa kịp nói, Hoàng Văn Hiên bên cạnh thấy vị sơn trưởng đại nhân không ngờ còn có khả năng cho mượn linh dược, vội vàng vui vẻ ra mặt nói lời cam đoan.   

 

- Phù...   

 

Nhìn vị thành viên Viện ủy hội của Thiên Y viện này vui vẻ ra mặt như thế, Tôn Diệu Nguyệt cũng chỉ có thể thở dài. Hiện tại đã tới mức không còn để ý tới mặt mũi như vậy rồi, thật sự là quá đáng thương...   

 

Những ngày tiếp theo, tình huống tiến công của yêu tộc giảm đi rất nhiều. Mà mọi người trong trụ sở của Thiên Y viện tại Long Sơn cũng mừng rỡ nhàn nhã. Dù sao tất cả mọi người đều đang vừa cần thời gain, vừa chờ Giang Nguyên giải phong cho Cửu Vĩ, lại vừa đợi bộ lạc Vu Sư có một câu trả lời thuyết phục.   

 

Phía Giang Nguyên cơ bản ngồi ngày đều ngồi lỳ trong phòng, uống thuốc, tập luyện rồi ngủ...   

 

Đương nhiên thật ra chuyện tập luyện cũng không đơn giản. Gần đầy mỗi ngày trừ việc luyện Ngũ Cầm Hí ra, hắn còn cố ý tìm hai vị lão tiên sinh ngoại viện ở trụ sở giúp mình luyện tay...   

 

Rèn luyện được hai ngày, hai vị lão tiên sinh đều tỏ vẻ áp lực quá lớn...   

 

Đầu tiên hai người còn có thể đấu khó phân thắng bại với vị thường ủy Giang này, thậm chí hơi chiếm thế thắng. Nhưng ngày thứ hai, hai người liền cảm thấy đánh tới đánh lui, không chiếm được chút thế thắng nào cả.   

 

Đến ngày thứ ba, hai người liền bị đồng chí thường ủy Giang này áp bức mạnh.   

 

Luyện vài ngày rồi, thấy hai vị lão tiên sinh chịu áp lực quá lớn, đám người Hoàng Văn Hiên đều lộ vẻ đồng tình, đương nhiên cũng lộ vẻ đầy mong đợi.   

 

Chỉ có một điểm thú vị duy nhất đó là trong hai ngày đó, nữ hầu tước Y Phù vẫn luôn nấu thuốc cho Giang Nguyên được giải phóng chính thức. Công việc của cô bị hai cô bé xinh đẹp Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ đoạt mất.   

 

Cảnh tượng này khiến vị sơn trưởng đại nhân không vui. Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác... Sau khi dạy dỗ hai người một hồi, thấy hai đệ tử đều chẳng để ý, cô cũng chỉ có thể nghiêm mặt thở dài. Con gái hướng ngoại, thật sự không thể cứu nổi...   

 

Còn có hai vị Đại vu sư các hạ, dường như tình thần không tốt lắm. Từ khi biết phía yêu tộc đã phái người đi Châu Phi, vẻ mặt sầu lo của hai người càng ngày càng đậm.   

 

Chẳng may bộ lạc Vu Sư đứng về phía yêu tộc, hai người là đầy tớ trung thành nhất của Thú thần sứ sẽ gặp phải áp lực lớn trong việc quyết định lựa chọn rồi.   

 

Chẳng qua hoàn hảo chính là ít nhất nói tới trước mắt, phía Thiên Y viện đối với hai người bọn họ cũng không thay đổi quá nhiều. Điều này khiến hai người thoáng an tâm không ít.   

 

Mấy ngày này động tĩnh khi tu luyện của Giang Nguyên càng ngày càng lớn. Hư ảnh khổng lồ của Cửu Vĩ thỉnh thoảng lại thoáng hiện lên, hơn nữa dần dần có thể nhìn thấy rõ ràng hơn. Hư ảnh Cửu Vĩ càng chi tiết, thậm chí ánh mắt cũng bắt đầu càng ngày càng đỏ...   

 

Chứng kiến cảnh này khiến trong lòng mọi người Thiên Y viện thoáng yên tâm hơn không ít.   

 

Chẳng qua trong đại doanh của yêu tộc đối diện, đám người Sư Khung không cách nào yên ổn như vậy được.

Cảm nhận được thỉnh thoảng lại có khí tức thần lực mạnh mẽ truyền từ phía trụ sở Nhân tộc tới, sắc mặt Sư Khung dần dần trở nên hơi khó coi.   

 

Sắc mặt Hồ Mục bên cạnh cũng không dễ nhìn chút nào...   

 

- Sao lại có thể như thế được? Hơi thở Linh tinh điện hạ càng ngày càng mạnh... Sao lại có thể đột phá phong ấn tới tình trạng này nhanh như vậy được?   

 

Sắc mặt Sư Khung xanh mét nhìn về phía trụ sở Nhân tộc, trầm giọng nói.   

 

Lúc này Hồ Mục cũng chậm rãi lắc đầu, trong mắt mang theo một tia không thể tin, chán nản nói:   

 

- Vốn ta dự tính chúng ta ít nhất có thể phong ấn Linh tinh điện hạ đến năm năm, nhưng hiện tại...   

 

- Làm sao bây giờ? Hồ Mục... Chúng ta không thể để tiếp tục thế này được... Linh tinh điện hạ tuyệt đối sẽ không để chúng ta phong ấn lần thứ hai đâu!   

 

Sư Khung lạnh lùng nói:   

 

- Chúng ta phải nhanh chóng nắm bắt thời gian... Một khi Linh tinh điện hạ thoát khỏi phong ấn thì sẽ không cho chúng ta nhiều cơ hội nữa đâu!   

 

Nói đến đây, ánh mắt Sư Khung lạnh lẽo nhìn về phía Lý Nguyên Bân ngồi một bên, nói:   

eyJpdiI6Ijh3aGNwaElZd2daTjI5K2pISnUxaWc9PSIsInZhbHVlIjoiMmQyWjZKYjZWKzZ6Y0ZwMHJRZGFjeVNVMXpoZFpmZXptXC9sUkxuNnViWE0yMWduczZrUDBmQ0pmdVF4a3d3TUkiLCJtYWMiOiI5ZGMyYzljYjZjNTkzYjlmYTEwZDIyNmFiMjU3YWM1ZDM2MTgxYTcwOTk0ZDhjYTE2YTc0MzFkY2VhZTBlYzI1In0=
eyJpdiI6IkZxR1lBbzZNaFFxM1luS0dUWGphcGc9PSIsInZhbHVlIjoiZmwrTm9CcG9iSGxVMUJQbm5NaVc5dXJlaFRWSXRxNklzdm9lTVZLSElDTXBKdEV3WFMwYllieGd5SFU2VTAxQ1lIeGk4U0VaNlFBTFVzMDRvWVk0NnBFZnRjd0ZOXC9cLyt0ckc2UE43WTRnTnNRcmlHenhCS0xOT3ZGUTE1XC9sRm4wZ2x6VDNMMGx2dE51YXBBWFZXVXg5Nkk5ek54Mmo5aXo4WVF6clRTRzRGYmFua3NRK0htZVRIZ3MxNUZvMTZ4REgxdDFTYTdtT1pteVRHUG1BQTVBZk5DbzNMYjNcL2grWFozRUdaSlVsMXphNWlJMnpZeUk1UE0rWWg0eHh4Uk5zNWY4Q0JWZDJ4aU02V3VSYUxLVWhJK01COGlKUEh3S29cL2UzYkt2K0ZnbzIrMHR1d1RuWFpHZ3dNVVUyMkR4TjVld1ZzUWxLN0tFVXFTUk9rd0VmRzlkd2NHeXNGOU5rY3R2bFBRMjNzNmwyOTB4RGpDK0YweUN1MXJIM3FxSXpVU2p3ZjBSck5EbVwvVDllMmFvdUVhUW5hUnNLTWY5XC8xdGlcL29RZTJCZlwvOHBCNUxZbVwvbUNRdGJ3T29nWE9SdG8iLCJtYWMiOiIzZDViZDcxZjRkYmI3YWRjYWY3NWI5YzNmMGFlZGUyMTNkOWM3YWZlODBjMDBmNWQ5MzkxNDVlYTgyMzhiMjdhIn0=

Ads
';
Advertisement