Xuyên Không: Vương Phi Xấu Xí Cưới Chồng Đẹp - Ngọc Ý (full)

 

"Có câu này của thế tử thì ta không uổng công đi chuyến này." Quỷ Y Lạc lão đau tới nhe răng, sắc mặt vô cùng tái nhợt. 

"Liêu Tinh, lập tức đi mời đại phu, vết thương của Lạc lão cần xử lý ngay." Sắc mặt của Vu Kì Thiên rất nghiêm trọng, vô cùng lo lắng. "Được." Liêu Tinh muốn đi. 

Bị thương ở vai, cho dù là Quỷ Y cũng không thể tự mình xử lý vết thương. 

"Thật không ngờ, lão đầu ta cả đời chữa bệnh cứu người, tới mình thì lại không chữa được cho mình." Lạc lão cảm thán nói. 

"Đợi đã, Liêu Tinh mau đi mời phu nhân tới đây, y thuật của phu nhân giỏi hơn đại phu bình thường." Vu Kì Thiên đột nhiên mở miệng. "Được." Liêu Tinh vội vàng ra ngoài. 

Quỷ Y nghi ngờ nhìn qua: "Phu nhân? Tiểu tử ngươi lấy thê tử khi nào, sao ta không biết?" 

Vu Kì Thiên có hơi ngại ngùng: "Chuyện này là một chuyện ngoài ý muốn, nói ra thì dài, đợi sau này ta sẽ từ từ nói với ông." 

"Người có thể khiến tiểu tử ngươi lấy, xem ra là có chút bản lĩnh, lão đầu ta cũng tò mò, là cô gái như nào có thể lọt vào mắt của ngươi." Lạc lão càng thêm tò mò. 

Ở bên này, Ngọc Ý bê sữa chua tới thư phòng, không tìm thấy Vu Kì Thiên, lại tới phòng ngủ cũng không nhìn thấy người đâu. 

"Thế tử đi đâu rồi?" Ngọc Ý lẩm bẩm. 

Long Nhị đột nhiên xuất hiện: "Phu nhân, thế tử tới rừng trúc ở hậu viện." 

"Ồ, chàng ấy sao đột nhiên tới rừng trúc, có phải bị thương hoặc không khỏe không?" Sắc mặt của Ngọc Ý lập tức trở nên nghiêm túc. 

"Không phải thế tử, là Quỷ Y, vốn dĩ Quỷ Y phải nửa tháng sau mới quay về, kết quả đột nhiên giữa đường bị tập kích, được Long Ảnh Vệ cứu về, nhưng bị thương nặng, thế tử lập tức qua đó xem rồi." Long Nhị trả lời. 

Thế tử cũng từng dẫn phu nhân tới rừng trúc, có thể thấy thế tử coi phu nhân là người mình, dù sao rừng trúc là nơi trừ Lạc lão, Ngọc Ý là người thứ hai được dẫn tới đó, vậy nên Long Nhị không hề giấu diếm gì cả. 

"Quỷ Y, đó là chủ nhân của phòng thuốc đó sao?" Ngọc Ý hỏi, cô đã từng nghe Vu Kì Thiên nói. 

"Phải." 

"Phu nhân, thế tử mời người tới rừng trúc ở hậu viện, mau theo ta đi." Liêu Tinh vội vàng lao tới. 

"Được." Ngọc Ý trực tiếp đưa bát salad hoa quả trong tay cho Long Nhị. 

Long Nhị kích động nhận bằng hai tay: "Đa tạ phu nhân." Lần này hắn lại có lộc ăn rồi. 

Ngọc Ý theo Liêu Tinh tới thẳng rừng trúc, vừa vào phòng thì nhìn thấy Vu Kì Thiên và ông lão tóc trắng ngồi ở bên cạnh hắn, mặt mày hiền từ, sắc mặt có hơi tái nhợt, môi cũng không có huyết sắc, ở vai máu thịt mơ hồ. 

"Thế tử." 

"Làm phiền nàng giúp Lạc lão xử lý vết thương." Vu Kì Thiên nói thẳng vào vấn đề. 

"Được." Ngọc Ý đi tới. 

Lạc lão lại có vẻ mặt chê bai: "Ôi trời ạ, Vu tiểu tử đừng nói đây chính là thê tử của ngươi nha, trông xấu thế, gương mặt này đen như than, ánh mắt này của ngươi cũng quá tệ rồi, ta còn tưởng là tiên nữ gì chứ" 

Ngọc Ý đang muốn giúp ông ta kiểm tra vết thương thì sắc mặt lập tức lạnh đi: "Xấu thì làm sao, đâu phải lỗi của ta, cơ thể là được cha mẹ cho, đâu phải ta muốn sao được vậy, với lại thế tử của ta thích ta như vậy, ông có ý kiến cũng vô dụng" 

Ngọc Ý rất thù dai, người khác kính ta một tấc ta kính người khác một trượng, đã bị người ta coi thường rồi, cô cũng sẽ không đi lấy lòng nữa. 

Lạc lão trợn ngược mắt: "Aiya, nha đầu xấu xí này còn khá nóng tính, ngươi có biết Vu tiểu tử là ta nhìn trưởng thành, ngay cả hắn cũng phải kính trọng gọi ta một tiếng Lạc lão, ngươi vậy mà không biết lễ tiết như vậy?" 

"Lễ tiết cũng chia người, ông đã xem thường ta nói ta xấu đen như than, lẽ nào ta còn phải chìa mặt cho ông vả." Ngọc Ý bĩu môi, cầm kéo động tác cắt áo trên vai Lạc lão rất thô lỗ. 

Lạc lão vốn còn muốn nói cái gì đó, đột nhiên bị cô dùng sức xé như vậy thì đau tới nhe răng: "Aiya, đau chết ta rồi, nha đầu xấu xí ngươi cẩn thận một chút." 

"Bị loại mũi tên có móc kép ngược như này gây thương thế nặng như vậy, ông cũng không sợ, lúc này lại sợ đau, giả bộ gì chứ." Ngọc Ý trả lời. "Aiya, nha đầu ngươi thật có chút bản lĩnh, vậy mà có thể nhìn ra là móc kép ngược?" Trong đôi mắt thâm sâu của Lạc lão xẹt qua một tia bất ngờ, xem ra nha đầu xấu xí này có chút bản lĩnh. 

Ngọc Ý lười để ý ông ta, nhìn vết thương máu thịt mơ hồ đó, sắc mặt nghiêm trọng. 

"Sao thế, cần chuẩn bị gì nàng cứ việc nói, ta cho người đi kiếm?" Vu Kì Thiên hỏi. 

"Móc kép ngược này quá mức bó tay, hơn nữa đâm xuyên vị trí xương vả bai, không rút ra chắc chắn sẽ nhiễm trùng, vết thương mất máu quá 

nhiều sẽ đau chết. Nếu lấy ra, cũng rất phiền phức, bởi vì trước sau đều là đâm ngược, sẽ đau không thiết sống, ta sợ ngộ nhỡ lão đầu này không chống đỡ được, đau chết ta không chịu trách nhiệm" Ngọc Ý nói thật. 

"Nha đầu xấu xí ngươi nói cái gì đấy, lão đầu ta cả đời hành y chữa bệnh, có thương thế gì chưa từng thấy, chút vết thương này tính là gì chứ, ta sẽ không bị đau chết." Lạc lão kiêu ngạo nói. 

Vu Kì Thiên nhìn chỗ máu thịt mơ hồ đó, sắc mặt nghiêm trọng: "Nếu lấy ra, nàng nắm được bao nhiêu phần trăm?" 

"70%, chỉ là sẽ rất đau, ta nói trước với chàng một tiếng, đừng để tới lúc đó lão đầu này kêu thảm thiết giống như heo bị chọc tiết, các người còn tưởng ta làm gì ông ấy." 

"Lạc lão, ta tin Ngọc Ý, y thuật của nàng ấy tuyệt đối không kém thái y trong hoàng cung, vậy nên để nàng ấy giúp ông lấy ra đi." Vu Kì Thiên lo lắng nói. 

"Được rồi, nể mặt của tiểu tử ngươi, lão đầu ta tạm tin nàng ta một lần, tới đi, ta chuẩn bị xong rồi." Lạc lão trung ra vẻ mặt tráng sĩ. 

Dù sao, mũi tên móc kép đâm ngược này nếu cứ ở trong vai thì sẽ khiến tình hình càng thêm nghiêm trọng. 

"Nể mặt của thế tử nhà ta, ta cứu ông một lần, thế tử chàng ra ngoài trước đi, một mình ta có thể, mặc kệ nghe thấy âm thanh gì, chàng cũng đừng để ai vào là được." Ngọc Ý dặn dò. 

"Được, vất vả rồi." Vu Kì Thiên cảm kích nói. 

"Thế tử không cần khách sáo với ta." 

Vu Kì Thiên đi ra ngoài, thuận tay giúp đóng cửa lại, hắn không đi, mà canh ở cửa. 

"Liêu Tinh, ngươi dẫn mấy Long Ảnh Vệ tới lối lên núi ở dốc Ngô Lĩnh, dưới gốc cây thứ ba bên trái lấy đồ mà Lạc lão để đó, nhớ phải tuyệt đối cẩn thận." Vu Kì Thiên ra lệnh. 

"Được." Liêu Tinh lập tức đi làm, đó là thứ liên quan tới sức khỏe của chủ tử, đương nhiên không dám trì hoãn. 

Trong phòng. 

Ngọc Ý thấy cửa phòng được đóng lại, sau đó đặt hết những chai lọ, dược liệu linh tinh ở trên bàn sang một bên, dọn trống ra một bàn. 

"Nha đầu xấu xí ngươi dọn hết những dược liệu đó đi làm gì, những cái đó đều là dược liệu cầm máu?" Lạc lão không hỏi mà hỏi. "Những dược liệu đó của ông quá tệ, ta không cần." Ngọc Ý trả lời. 

eyJpdiI6IkdtXC9OSlJzaExcL1lIWTd3YXROdFl0Zz09IiwidmFsdWUiOiJYcjdYbUJmaHlQdmFoMFhmR1NCM01lUWtMOGh4a0NQWWt1ZU5NWUE3b0c4b0tUY0xEN29wRHBrdFpiXC9EenNSQ21JSjJNaGVZRnJVQUFhNFFxdndINDcyeFRtUDBOWXlRTWZzNDhGUkFQTk9UQlB5VWxsd1JGMjE0S3VVZFV3UVRNa2NlU1wvK0kxR3BHYVhYZjRpTFRCUURGUDhqWXVSZHNiRVNkVisrWW5CeFwvdVNaeDZla2pjQkNwcU4xdnBaNThUNm9BUUN4YXRENHYra2lMYUd3MWFZSEJYUXBteHA0dVFZNE94Um90UDJEMUFIVVF5QVAwNXB4OFhnOWphNVBjSHB4UVZkNjhJeGxFYnE0eTIrR3M3Ym9VTThZb3dvOGQ3cDFKM3ZMT1J6eEpYdVNnaGVtUVFTS1NFbHJsa1BhNGpJNEt2MVwvMzR6eTNETU00QmFLUm15Z0ZFNHo3RUJoZEVmaTkycTI4dlRsc2NPWWxYajdOOTJpWll4elhnclBHNnJzK0U4SDdkSG1ud1o3WkNpUWNXMUorcExKc1IxXC95dytiN0VDdU5MRFd2bVZEcXhMMzRSRXFRb3lGTk1VUU0iLCJtYWMiOiJmNTEwYjZiNzM2ZWQ5YzljYjNhNGQxYmQ5Zjc5NjFmZGExYTE3NmRjYjBlNzI2MzZmMDcxMDQzOGI2OWJkMDU3In0=
eyJpdiI6InhaSUVLTStYUXhhVTl5NTlCRyt4WVE9PSIsInZhbHVlIjoiaW40eHhHMDJhZ1BsZHFUMm1wamVtS2ZnS1Y0Tkp1SStaK0o2a1RMYzdiTTh3dXFVMU9hRGhSeWpMMXBZdmcrTE9PZVB0ekcwNmNHKzg0Z2wxYmFPXC90azhuVWwrbGVwb3VDRGw2YUNwWHNIa0l3d1U1VFRUbzkrOTR2M2hhdWVCbUdld2pkVDI0OGxnTUFudkFCU011b2N4ZEx2RGV1NndjbDdMUWVxdjgycTdhdlQzVVNQVHJUNWwzWGFIWHhyVVBiXC9SaExaZ0YzcnUrZ3Raek56VkNtOFBpT2p6dzhFa1ZPa29GNStwbnFlOEl0aUpvb1dUUWNPOWFIV052a1NjUmxEOGszUEdybXJyazRRUlBHckFkRkU3dWtxcXA0dGFSQWRrakhLRFhIckhXd1BmRTJoNTE2dHp3N1lLSDFzQmcyWWx4R3RnWlJSc1hsSWR3WDNsZG9lZXhPeWpjXC91Rzc1UklQWnFcL3NaMEZsd29wRU5Wc2hsaU53WVlnUmdDT0FhWUo3UzdLUW9NSkJmUkhcL2Fvb1VINXl4TjJYT29UdGZWR1h6VThqcHZoRUxXVmRxRnNqVkJVXC9FckJlcEZMZjQ3WFFkWjdaNnBIYk95NFpPYll4XC8zbnRJZUFScldNNnFoazBWSTVNOXVvPSIsIm1hYyI6IjQwNDA0M2MyYzQ1MTQ2ZDg3ODI1NzdiMjU1YmFlNjcwZGEyZmU5ZmZiOTI1NmI4YTNkNDdlMTdjM2RlMGQwYTkifQ==

"Á, đau quá, nha đầu xấu xí ngươi đánh lén ta!" Lạc lão thét lên một tiếng.

Ads
';
Advertisement